Hắc bào nam tử bấy giờ vẫn đứng ở trong màn kim quang, thoạt nhìn không mảy may thương tổn một sợi tóc nhưng nếu quan sát kỹ mới phát hiện, một bên ống tay đã có thêm vài vết máu chừng ngón tay cái không mấy bắt mắt, thêm nữa ở trên ống tay áo màu đen nên rất khó nhìn ra.
Đám tu sĩ được có mặt ở đây, tối thiểu cũng có tu vi Nguyên Anh kỳ, sao lại không nhìn ra vết máu trên tay áo hắc bào nam tử. Tức thời từ khắp nơi bên dưới đài có âm thanh rì rầm truyền ra. Không ít người còn lộ ra vẻ giật mình cùng kinh ngạc.
Mà hai gã Hợp Thể sơ kỳ Phong gia sau khi nhìn nhau một cái thì sắc mặt trở nên khó coi. Trái lại hai người Hiểu Phong trưởng lão cùng với Tiêu trưởng lão lại mừng ra mặt.
Hàn Lập đang lơ lửng trong không trung không tiếp tục ra tay mà chỉ dẫm nhẹ lên ngọn núi nhỏ màu xanh và nhìn đối thủ, dáng vẻ hết sức bình tĩnh.
Nhưng thanh quang được phát từ ngọn núi nhỏ này đang lúc tối lúc sáng lập lòe, đồng thời một lần nữa hóa thành vô số kiếm khí bao bọc lấy địa phương bên dưới.
"Đây không phải là Nguyên Từ Thần Quang, chắc hẳn là Thái Ất thanh quang! Vô sắc vô hình, sắc bén vô song, ngay cả hộ thân chi bảo cũng không thể chống chọi được, quả nhiên đáng sợ như đã mô tả trong truyền thuyết."
Hắc bào nam tử đột nhiên nhấc một cánh tay lên, một bàn tay màu xanh từ trong áo hiện ra, mặt trên loang lổ đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien/713247/chuong-1830.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.