Vị Hoa tiên tử của Hồ tộc này cũng là một nhân vật tai tiếng, trước kia đã từng thoát ly khỏi Thiên Hồ nhất tộc, đã từng một hơi hút khô chân dương chi khí của hàng trăm thanh niên ưu tú trong yêu tộc. Đến nỗi bị Thiên Hồ Vương đích thân truy sát một thời gian ngắn mà vẫn còn có thể thoát được tính mạng.
Lão đạo nào dám để cho người khác dễ dàng biết được rằng nàng này cùng hắn có liên hệ rất lớn cơ chứ.
"Được rồi, nếu đã bước đầu tiếp xúc qua với vị Hàn đạo hữu này như vậy rồi thì mấy ngày tới bần đạo muốn bế quan một chút. Gần đây việc tu luyện của ta bỗng nhiên có chút thành quả, ta tính cẩn phải cẩn thận tìm hiểu một chút. Chỗ này của ta không tiện để tiên tử ở lại vậy trước hết xin tiễn khách." Lão đạo lại cùng nàng này nói qua vài câu rồi cũng buông ra lời tiễn khách.
"Cái lão đạo ngươi đúng là đồ giảo hoạt! Rõ ràng là ngươi sợ ta hạ thủ với cái đám đồ tử đồ tôn ít ỏi kia của ngươi nên hết lần này tới lần khác nói tới cái gì bất tiên. Nơi rộng rãi như thế này, sao có thể nói chỗ cho một mình bản tiên tử cũng không có. Bất quá nói đi phải nói lại, những môn nhân đệ tử mà ngươi mang đến lần này, tư chất quả có chút không tồi. Nghe nói vài đứa con cháu mà ngươi thích nhất cũng ở trong đó, Vạn Cốt đạo hữu cần phải cẩn thận một chút đấy." Nữ tử khẽ cười, thoáng một cái, thân hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien/713207/chuong-1790.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.