Đương nhiên ngay cả Phi hồng ngư có lợi hại đi chăng nữa nhưng trên người mang bảo vật thì cũng không tính là gì cả, nếu không cũng sẽ không sớm bị tuyệt diệt như vậy. Hiện tại hắn đang gặp phải loại quái ngư này, thật đúng là cơ duyên ngoài ý muốn.
Tuy rằng trong điển tịch có nhắc tới độc tính của Phi hồng ngư vô cùng đáng sợ nhưng Hàn Lập lại có chút nửa tin nửa ngờ. Lúc này một tay vung lên, một tầng hôi sắc quang mạc liền hiện ra trước người, tay kia vừa lật liền xuất hiện một đoàn ngũ sắc hàn quang cuồn cuộn tuôn ra. Hai thứ này cùng lúc bộc phát ra hoá thành hai tầng quang tráo bao lấy thân thể hắn vào bên trong. Tiếp theo, Hàn Lập không chút do dự áo bào khẽ phất lên, mấy mươi khẩu phi kiếm xanh biếc từ trong tay áo ào ào tuôn ra bốn phía. Bốn phía bất chợt xuất hiện mấy trăm đạo kiếm quang vù vù quay tròn, mỗi một đạo thanh quang mênh mông, hàn quang lóng lánh hướng bốn phía trải rộng ra.
Chúng Phi hồng ngư phụ cận thấy vậy cũng không biết con nào phát ra một tiếng kêu sắc nhọn, nhất thời toàn bộ chúng quái ngư nhất tề hướng về phía Hàn Lập hung hăng phi tới.
"Trảm!"
Hàn Lập sắc mặt khẽ trầm xuống, một tay bấm quyết niệm chú, trong miệng lạnh lùng quát khẽ một tiếng.
Mấy trăm đạo kiếm quang thoáng cái run lên nhè nhẹ hướng bốn phương tám hướng bắn nhanh đi, từng đạo thanh quang thô to ở trên không trung bầy quái ngư điên cuồng quét qua. Kiếm quang đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien/713144/chuong-1727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.