Hắc điệp nhất thời run lên giống như gặp phải khắc tinh mà lần nữa tan biến thành từng điểm hắc quang.
Lúc này ngọn núi chậm rãi xoay tròn phát ra một tiếng "vù vù", một cỗ hấp lực thật lớn hoá thành một mảnh hôi sắc quang hà bay ra đem toàn bộ hắc sắc quang điểm toàn bộ hút vào.
Con ám thú này đã bị Nguyên từ thần sơn thôn phệ hoàn toàn, về phần sống hay đã chết thì chỉ có trời mới biết được, mà số lông mao biến ảo hắc mang đang công kích Thạch Côn ở phía xa xa sau khi bản thể biến mất thì cũng loé lên tiêu thất.
Lúc này, hai con ám thú gần đó vừa dùng miệng phun ra quang trụ đối phó với hoả chuỳ, thấy cảnh này hiển nhiên vừa sợ vừa giận. Lúc này, hai con thú chợt liếc mắt nhìn nhau một cái, trong miệng gầm nhẹ một tiếng, đồng thời ngoài thân đại phóng hắc quang, hình thể bất chợt cuồng trướng.
Trong nháy mắt, nguyên bản hình thể lúc đầu chỉ cao bất quá mấy trượng nhưng sau khi cuồng trướng thì biến thành hơn mười trượng, đồng thời da lông chuyển sang ngân sắc, khí tức từ trên người chúng toả ra so với lúc đầu gần như gấp đôi.
Hai đầu ám thú này sau khi biến thân thì thần thông cũng tăng lên nhiều, hình thể đồng dạng cũng lớn hơn phân nửa.
Vừa thấy cảnh này, Thạch Côn sắc mặt khẽ biến nhưng lập tức không cam lòng yếu thế hét lên một tiếng, hoàng sắc chiến giáp trên người hoàng quang đại phóng, cánh tay lại nhấc lên hướng hai hoả chuỳ gần đó điểm ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien/713101/chuong-1684.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.