Nghe thái độ của đại hán như thế, ánh mắt của Liễu Thuý Nhi ôn hoà hơn vài phần, chậm rãi nói:
"Nếu Thạch đạo hữu đã nghĩ thông suốt thì ba người chúng ta sẽ đồng tâm hiệp lực xuyên qua Ám Thú sâm lâm, tin rằng chúng ta liên thủ thì chuyến này sẽ bình yên."
"Hắc hắc, hy vọng là thế."
Thạch Côn thấp giọng cười nói.
Vì vậy sau thương nghị một lát, ba người liền hướng dọc theo bờ biển mà bay đi. Trong nháy mắt, nơi đây trở nên yên tĩnh trở lại.
Ngay sau khi ba người Hàn Lập rời đi không lâu, xa xa ngoài khơi lưỡng đạo độn quang chợt loé lên, sau vài lần chớp động liền tiến tới ngay gần đó. Độn quang thu liễm lại hiện ra thân hình hai gã dị tộc dung mạo kỳ quái, mặc trang phục khác nhau. Một gã trong đó có tướng mạo béo lùn nhưng trên người lại có một kiện chiến giáp vô cùng lớn, toàn thân màu đen thui, cơ hồ che kín đến nửa đầu. Tên còn lại thì cao gầy, cả người giống như một thây khô nhưng lại mặc một bộ áo choàng rộng thùng thình, vô cùng quái dị.
Sau khi hai người này từ trong độn quang hiện thân, trên người đều có tro bụi, vẻ mặt cực kỳ khó coi. Tên dị tộc nhân mập mạp vuốt mồ hôi trên trán, trong lòng sợ hãi nói:
"Thật sự tà môn, đụng phải hai con thượng cổ mãnh thú, nếu không phải chúng nó đang bận đánh nhau thì chúng ta tuyệt đối không thể may mắn thoát khỏi, nhưng mà cứ như vậy thì chỉ cần dư âm của chúng cũng khiến chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien/713094/chuong-1677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.