Hai người này trước đây đã chứng kiến một phần thần thông chân chính của Hàn Lập nên khi thấy người trong huyết quang bị thiệt thòi không nhỏ thì cũng không có quá mức bất ngờ nhưng ánh mắt nhìn về phía Hàn Lập thì đều trở nên âm trầm bất định. Về phần dung mạo của bóng người trong huyết quang kia, Hàn Lập sau khi dùng linh mục nhìn chăm chú một lát thì cũng đã thấy rõ ràng. Đó là một mi anh nử tử, một thân huyết sắc cung trang.
Giờ phút này tuy nàng đã thu hồi hai thanh phi kiếm nhưng trên ngọc dung vẫn tràn đầy vẻ giật mình. Hiển nhiên sự lợi hại của Nguyên từ thần quang vừa rồi đã làm cho nàng hoảng sợ, đồng thời hết sức kiêng kị. Ba người đem Hàn Lập vây vào giữa, trong lúc nhất thời bầu không khí im lặng một cái quỷ dị nhưng không có ai có ý tứ muốn rời đi. Hàn Lập thấy vậy thì mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía chân trời xa xa.
Chích thấy bên kia hoả vân vẫn đang bao trùm cả bầu trời, thanh thế so với lúc trước tựa hồ còn cường thịnh hơn vài phần nhưng lúc này phía dưới đang có một làn sóng nước màu đen dâng lên va chạm với hoả vân. Hai cái này tựa hồ là tương khắc với nhau, sau khi va chạm thì đều phát ra tiếng nổ liên hồi khiến cho nửa bầu trời đều chấn động không ngừng, giống như bất cứ lúc nào đều có thể bị xé rách ra. Hàn Lập ánh mắt chớp động mà trong lòng chuyển động.
"Hàn đạo hữu, ta nhớ rõ là có Việt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien/713062/chuong-1645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.