"Tê tê, làm sao bây giờ? Linh giới nhân kia chạy nhanh như vậy, ngay cả Ngũ Khấp đại nhân cũng chỉ có thể miễn cưỡng đuổi theo mà thôi. Chúng ta căn bản vô pháp đuổi theo."
Một ma thú thân thể cực giống sói nhưng trên cổ lại có một cái đầu mãng xà, miệng phát ra thanh âm tê tê hỏi.
"Cái này còn phải hỏi sao, đương nhiên là tiếp tục truy đuổi. Ngũ Khấp đại nhân không phải đã phát cho chúng ta một cái định vị bàn sao. Dựa theo tín hiệu trên đó, dù cho là cách xa trăm vạn dặm thì cũng phải đuổi theo đại nhân."
Một con thú khác ngoại hình cực giống lợn rừng nhưng song nhĩ rất dài mở miệng nói.
"Hừ, lấy tốc độc của ngươi đuổi theo Ngũ Khấp đại nhân thì không biết là ngày tháng năm nào mới kịp."
Ma thú đầu cự mãng hai mắt nheo lại, có chút xem thường nói.
"Lời này rất có ý tứ, nghe khẩu khí của ngươi như nơi đây hình như chỉ có mình ngươi có thể đuổi theo được, chúng ta vừa rồi đều là liên luỵ ngươi?"
Ma thú nhìn như lợn rừng kia thoạt nhìn như khù khờ nhưng trên thực tế tâm cơ thâm trầm, vừa nói mấy câu đã đem đối phương đổi sang phía đối lập.
Bất quá tu vi của mãng thú này đứng số một số hai trong đám ma thú nên nghe thế thì chỉ cười lạnh một tiếng rồi cũng không để ý nữa. Tuy nhiên thái độ tự nhiên làm hco đa số ma thú khác ánh mắt lộ vẻ bất thiện.
"Hảo, Uyên mãng nói cũng có đạo lý, chúng ta nhiều người như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien/713058/chuong-1641.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.