Tối đến, Hướng Chi Lễ quả nhiên tới, hơn nữa còn cùng Hàn Lập trò chuyện cả đêm.
Hàn Lập từ miệng Hướng Chi Lễ biết được những tin tức có liên quan về Vân Thành cùng Thiên Vân mười ba tộc.
Thẳng đến sáng sớm hôm sau, Hướng Chi Lễ mới đứng dậy cáo từ.
Nhưng một lúc Hàn Lập tiễn ra cửa, Hướng Chi Lễ dường như nghĩ tới điều gì đó, vẻ mặt mang theo một tia chần chừ:
"Hàn sư đệ, ta không có khả năng trở về nhân tộc, nhưng ngươi thì có thể. Nếu một ngày nào đó sư đệ muốn rời khỏi Vân thành, đến địa phương khác thì trước tiên hãy đến chỗ sư huynh ta một chuyến có được không. Ta có vài thứ để lại cho Hàn sư đệ, và có một việc muốn nhờ. Bất quá sư đệ yên tâm, nếu có thể trở về nhân tộc thì việc này đối với sư đệ mà nói chỉ là chuyện nhấc tay, hơn nữa cũng rất có lợi."
"Ồ, chuyện gì vậy, hiện tại không thể nói luôn sao? Ta cũng không dám chắc, vạn nhất đột ngột gặp chuyện, không nhất định có thể đến cáo từ Hướng sư huynh."
Hàn Lập nghe vậy thì ngẩn ra, sau khi hơi trầm ngâm thì hỏi.
"Không gạt sư đệ, việc này hiện tại không tiện nói rõ. Hơn nữa ta còn cần chút thời gian chuẩn bị một số thứ. Nếu sư đệ có thể trước khi rời đi, đến đây một chuyến thì tốt, còn nếu bõ lỡ thì cả ta và ngươi có lẽ đều cảm thấy tiếc nuối."
Hướng Chi Lễ lắc đầu, thâm ý nói.
Nghe Hướng Chi Lễ nói vậy, Hàn Lập hiển nhiên cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien/712996/chuong-1579.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.