Chương trước
Chương sau
Quái Nga trong miệng phát ra thanh âm tê tê không dứt, hiển nhiên kết quả công kích vừa rồi cũng đã làm cho nó cảm thấy ngoài ý muốn, từ hai con ngươi vàng chóa hung quang đại phóng, hai tay nhoáng lên một cái, song chưởng huyết nhục mơ hồ nhất thời nổi lên một tầng lục quang, vết thương nhanh chóng khỏi hẳn đồng thời hai cánh sau lưng đột nhiên run lên hào quang đại phóng ra.
Đột nhiên hai cái cánh chợt biến mất đồng thời trong không gian lại hiện ra hàng trăm phi nhận chói mắt, mỗi một khẩu đều có kích cỡ chừng nửa thước, hàn khí lóng lánh, âm khí bức người.
Lập tức trong mắt quái vật này hung quang chợt lóe, phi nhận sau lưng nổi lên một trần vù vù tựa hồ sẽ lập tức phi đến.
Chính là đúng lúc này, Hàn Lập lại bỗng nhiên nở nụ cười, trên người kim quang chợt lóe, lân giáp hiện lên trên da thịt đều biến mất, bốn cái cánh tay màu vàng cũng một chút mơ hồ rồi tán đi không thấy.
Điều này làm cho Quái Nga linh trí không thấp ngẩn ra, động tác công kích không khỏi chững lại một chút.
Mà đối diện Hàn Lập lại một tay bấm quyết niệm thần chú, sau lưng có một tiếng sét đánh rồi bỗng nhiên hiện ra một đôi cánh lóng lánh, vừa động một cái thì cả người đã biến mất không thấy.
Ngay sau đó, ở ngoài hơn mười trượng có một tiếng sấm vang lên, thân hình Hàn Lập quỷ dị thoáng hiện ra, nhưng lai không thi triển công pháp gì mà ngược lại đứng lên hai tay khoanh trước ngực, thần sắc lộ ra vẻ tựa như cười như không nhìn Quái Nga.
Cự nga tuy rằng trong lòng kinh nghi nhưng hung ý trong đầu trong nháy mắt đã khiến cho nó bỏ đi sự chần chờ. Sau một tiếng tê minh, toàn bộ vảy trên người trong nháy mắt dựng thẳng dứng lên đuổi tới.
Nhưng lúc này, Hàn Lập bỗng nhiên vỗ tay cười rộ lên đồng thời trong miệng phun ra một câu: "Ngã, ngã, ngã!".
Ba tiếng "ngã" vừa ra khỏi miệng, Quái Nga bỗng cảm thấy đầu trầm xuống, một cỗ cảm giác mê muội xông thẳng lên đỉnh đầu, tiếp theo trong ngực có một trận kỳ dương truyền ra, thân hình trong nháy mắt trở nên không hề hay biết gì nữa, lắc la lắc lư không thể ổn định thân hình.
Quái thú tự nhiên vừa sợ vừa giận, vội vàng cúi đầu thì phát giác ra, lỗ hổng chỗ ngực chậm chạp không thể khỏi mà lúc này non nửa thân hình trở nên tím tái dị thường đồng thời có một cỗ khí tức tanh hôi từ trong da thịt tỏa ra.
Mà phàm là chỗ tím tái thì đều mất đi cảm giác.
Nó đã trúng một loại kỳ độc chưa bao giờ gặp qua. Kỳ độc này ẩn nặc bá đạo dị thường, dĩ nhiên từ trước đã làm cho nó không thể phát giác ra chút dấu hiện nào nhưng mà chỉ chốc lát sau liền lập tức tràn ngập đến.
Quái Nga hoảng sợ khôgn phải là nhỏ.
Nó không lưỡng lự há mồm phun ra một ngụm hào quang màu xanh, bênn trong ẩn hiện có một viên châu to cỡ quả trứng chim màu bích lục. Viên châu này chợt lóe lên rồi đã đi tới lỗ máu trước ngực.
Viên châu quay tròn vừa chuyển phát ra lục mang chói mắt đồng thời một cỗ kỳ hương từ trong viên châu tán phát ra làm cho mùi tanh hôi trở nên nhạt đi, kỳ độc màu tím đang tràn ngập nhanh chóng dĩ nhiên bị đình trệ, trogn nháy mắt đã đình chỉ khuếch tán.
Hàn Lập thấy vậy thì trong lòng thật sự cũng có vài phần ngoài ý muốn.
Linh tuyền tà quang này hắn đã chính mắt thấy qua thế mà dĩ nhiên không có thể lập tức đem đối phương độc chết. Điều này có thể cho thấy thân thể đối phương đối với độc chất cũng có sức chống cự nhất định.
Nhưng lập tức Hàn Lập cười lạnh một tiếng, thân hình đột nhiên nhảy lên phía trước, thanh quang đại phóng rồi hóa thành một con thanh sắc đại bàng dài chừng mười trượng đồng thời chợt lóe lên.
Sau hai cái chớp động, đại bằng liền mang theo một cơn lốc màu xanh mênh mông hiện ra phía trên Quái Nga đang khu độc.
Hai cánh mở ra, tiếng sấm nổi lên.
Thân thể mặt ngoài Đại bằng trong nháy mắt hiện ra từng đạo kim hồ thô to, một đôi cự trảo màu vàng nhạt hung hăng chụp xuống.
Quái Nga phía dưới đột nhiên thân hình run lên, quái nhận sau lưng giống như loạn tiễn hướng lên không trung bắn nhanh mà đi. Tuy nhiên đại bằng đối mặt với vô số quái nhận bắn tới căn bản không thèm để ý tới mà vẫn phi xuống với khí thế không chút suy giảm.
Sau một trận "đinh, leng keng, đương" loạn hưởng, tất cả quái nhận kích lên lông vũ của Đại bằng đều bắn ngược trở lại. Quái nhận nhìn như sắc bén dị thường lại không có biện pháp thương tổn tới đại bằng mảy may.
Việc này cũng khôgn có gì kỳ quái, thân thể Hàn Lập nguyên bản đã cứng cỏi tới cực điểm, hơn nữa sau khi biến thân thành Côn Bằng thì thân thể còn mạnh mẽ hơn vài phần nên tự nhiên không phải mấy đạo quái nhận sắc bén này có thể xâm phạm tới. Ngược lại một đôi lợi trảo lại dễ dàng hất hơn mười đạo quái nhận ra đồng thời giống như lôi đình xuyên thủng thân hình Quái Nga.
Nhưng chỉ thấy sau khi trảo mang hiện lên thì thân ảnh QUái Nga tứ phân ngũ liệt nhưng bên trong lại rỗng tuếch, bộ dáng khôgn có một chút huyết nhục nào còn Quái Nga chân chính lại quỷ dị biến mất, chỉ còn lại có một tầng da bạc ở lại tại chỗ.
Thậm chí ngay cả viên châu màu xanh khu độc trước người vào lúc này cũng chợt lóe lên rồi biến mất. Bất quá là một cái hư ảnh mà thôi.
Đại bằng sửng sốt nhưng là trong mắt lam mang vội vàng đảo qua mọi nơi rồi lập tức hai cánh cuồng phiến vài cái, nhất thời trên người điện hồ giống như gió bão tản ra sau đó chợt lóe lên ngưng tụ thành một đạo điện hồ thô to, sau khi chợt lóe lên cái nữa thì bắn ra. Theo đó là một tiếng gầm lớn.
Kim hồ trong nháy mắt lập lòe trong phạm vi mấy trăm trượng, không ngừng nhảy lên như quỷ mị, chỉ trong một cái nháy mắt đã vượt qua khoảng cách xa như vậy.
Một tiếng nổ lớn.
Kim hồ bay ra được hơn năm mươi trượng thì tại hư không bạo liệt nổ tung, vô số tia điện tinh tế nhảy nhót chớp động rồi hóa thành một cái lưới thật lớn chụp xuống.
Nhưng phía dưới bỗng nhiên hiện ánh sáng màu xanh rồi lưới kim sắc bị hất ra mà dưới ánh lôi quang lóe ra phía dưới rõ ràng hiện ra một thân ảnh bị thương. Đúng là kim thiền thoát xác Quái Nga.
Lúc này hai phần ba thân thể của nó đã biến thành màu tím đen, chỉ có lục quang lóe ra không chừng, chính là viên châu màu xanh kia vẫn giữ cho độc khí thủy chung bồi hồi bên dưới, không thể hoàn toàn xông lên đầu.
Mặt khác hai tay và đuôi tựa hồ đối với độc chất cũng có lực ngăn cản nhất định nên trong ánh lục quang chớp động vẫn chỉ hiện lên một tầng hắc khí như có như không mà thôi. Bất quá như thế cũng thấy quái vật này đang bị độc tố phát tác, bộ dáng lung lay sắp đổ.
Trách không được nó căn bản không dám cùng Hàn Lập tái giao thủ mà lập tức quyết đoán áp chế độc chất rồi lặng yên bỏ trốn mất dạng.
Bất quá, ngay cả nó có ẩn nặc thuật thần diệu thì cũng vô pháp giấu diếm được Thanh minh linh mục của Hàn Lập nên một chút đã bị phát hiện ra. Nó vì ngăn cản Ích Tà Thần Lôi nên không thể không kiên trì tái điều động pháp lực ngăn cản cho nên vừa mới miên cưỡng ngăn chặn Thần Lôi thì chất độc lập tức hùng hổ cuốn lên làm cho nó tái vô pháp ngăn chặn.
Thanh sắc đại bằng sau khi bay ra khỏi hồ quang thì hai cánh chợt lóe lên, thân hình khổng lồ sau mấy cái chớp động thì đã đến chỗ Quái Nga hiện thân, hai mắt lạnh như băng từ trên không nhìn xuống.
Tuy Đại bằng do Hàn Lập biến thành khong phải là chân linh Côn bằng chân chính nhưng bởi vì hắn có chân linh chi huyết nên tự nhiên vẫn có chứa một cỗ khí thế cường đại.
Phía dưới Quái Nga thấy vậy, trong hai con mắt màu vàng rốt cục hiện lên một tia e ngại, bên ngoài thân thẻ có ánh sáng mờ chợt lóe, bộ dáng muốn thi triển độn thuật đào tẩu.
Nhưng đột nhiên có một tiếng hét lớn rồi viên châu màu xanh trong miệng nó không hiểu sao lại thoát bay ra.
Dị biến này làm cho Hàn Lập cùng Quái Nga đều ngẩn ngơ nhưng Quái nga lập tức phát ra một tiếng tiêm minh thê lương ròi thân hình bộc phát ra quang mang kỳ lạ chói mắt đồng thời cuồng trướng gấp mấy lần.
Tại cái đầu cự mãng có quầng sáng mờ chợt lóe rồi một cái đầu sư tử lại quỷ dị hiện ra. Tiếp theo thân hình quái vật này vừa động, thần tình dữ tợn xôgn thẳng đến Hàn Lập, song chưởng quay cuồng, trảo mang đầy trời phát ra thanh âm "xuy xuy" xé gió rồi hội tụ thành hai cái trảo ảnh thật lớn.
Thiên địa nguyên khí trong vài dặm phụ cận hóa thành vô só quang điểm hiện lên rồi ngay sau đó lại bị hai cự trảo nhất nhất hấp thu vào. Hai trảo ảnh cuồng trướng làm cho người ta có một loại cảm giác bị bao phủ quỷ dị rồi hướng Hàn Lập chậm rãi chộp tới.
Dưới trảo ảnh, Hàn Lập chỉ cảm thấy vô luận chính mình trốn tránh như thế nào cũng không thể ngăn cản được nên đồng tử không khỏi chợt co rụt lại. Đại bằng lập tức phát ra một tiếng thanh minh.
Bên ngoài thân thanh quang vừa chuyển, Đại bằng dĩ nhiên trong một công phu hô hấp lại hóa thành một con khổng tước cả người đều được ngũ sắc linh quang bao bọc, mặc dù kích thước chỉ có tầm một trượgn nhưng cả người quang diễm giống như vật hữu hình rất chói mắt.
Hàn Lập dĩ nhiên thúc dục Kinh trập quyết, một chút lại biến ảo thành ngũ sắc khổng tước.
Mắt thấy trảo ảnh kia quỷ dị như thế, Hàn Lập không biết vì sao dĩ nhiên theo bản năng lại bỗng nhiên biến ảo thành hình thái này nhưng kết quả lại là một màn bất khả tư nghị xuất hiện.
Mắt thấy trảo ảnh đánh lại, linh vũ trên người ngũ sắc khổng tước đột nhiên đồng thời bắn nhanh ra, trong nháy mắt đã dung nhập vào quang diễm bên ngoài thân. Nhất thời ngũ sắc linh quang một chút tăng vọt mấy chục lần sau đó nghênh đón trảo ảnh thật lớn đang cuồn cuộn ập tới.
Từ xa nhìn lại giống như một đạo ngũ sắc quang hà bỗng nhiên di động đảo lưu cuốn tới.
Hai đầu của Quái Nga vừa thấy thanh thế kinh người của ngũ sắc khổng tước cùng ngũ sắc linh quang thì trong mắt nhất thời hiện lên biểu tình khó có thể tin.
Bất quá, giờ phút này nó cũng căn bản khôgn thể khống chế một kích của mình.
Trong nháy mắt, trảo ảnh thật lớn cùng ngũ sắc quang hà va chạm với nhau. Kết quả dĩ nhiên là vô thanh vô tức.
Ngũ sắc linh quang chợt hiện lên vài cái rồi trảo ảnh thật lớn giống như bọt biển chìm xuống sông và cứ như vậy biến mất vô tung vô ảnh.
Lúc trước khí thế kinh người như thế mà thoáng cái lại giống như là phù dung sớm nở tối tàn.
Nhưng vì cẩn thận, Hàn Lập cũng không tiến mà lui lại phía sau, ngũ sắc linh quang bên ngoài thân chợt lóe lên, khổng tước quỷ ị lui ra xa hơn hai mươi trượng.
Quái Nga sau một kích không có hiệu quả thì lại cứ như vậy huyền phù tại chỗ không nhúc nhích. Hai cái đầu hung hăng nhìn Hàn Lập chằm chằm, biểu tình tràn ngập oán độc.
Nhưng ngay sau đó, độc khí màu tím đen lập tức tràn lên, hai cái đầu cũng một chút biến thành màu tím đen làm cho thân hình quái vật run lên, bốn mắt dần mất đi thần quang rồi lập tức phảng phất như không có xương mà rơi xuống mặt đất.
Vào lúc này, ngũ sắc khổng tước vừa thu lại hai cánh, hình thể thu nhỏ lại mấy lần rồi một lần nữa biến ảo thành hình người. Tuy nhiên Hàn Lập vẫn huyền phù ở nơi đó, lạnh lùng nhìn chăm chú vào chỗ Quái Nga, không có ý tứ bay lại.
"Phanh" một tiếng, thân hình tím đen của Quái Nga giống như bùn đất rơi xuống băng địa, không động đậy một chút nào nữa.
Hàn Lập nhíu mày, lúc này mới đưa một tay hướng vào hư không đánh ra một trảo. "Phốc xuy" một tiếng, một cái ngân sắc hỏa cầu quỷ dị thoáng hiện ra.
Đúng là Phệ linh thiên hỏa ban đầu bị Quái Nga vây khốn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.