"Đại nhân, mời theo ta!" Thanh niên Thiên Bằng tộc thấy Hàn Lập nhìn về phía tòa thành xa xa dò xét, hắn kính cẩn nói.
Hàn Lập gật gật đầu, hai cánh sau lưng khẽ vỗ, bay theo thanh niên tiến tới gần cự trụ.
Trên đường, thanh niên tự động mở miệng giản thích:
"Đại nhân đừng lo.Không phải bay quá xa Khai Thiên trụ. Chỉ cách cây cột tầm bốn năm mươi trượng, sẽ không chịu ảnh hưởng của cấm chế nữa, có thể ra vào Thánh thành. Vốn tòa thành này là cấm địa của Thiên Bằng, là tòa thành rất nổi tiếng trong bảy mươi hai chi đô. Chỉ cần có cấm chế này, có thể đủ ngăn cản địch nhân bên ngoài. Từ thời kỳ thượng cổ, bản tộc đã nhiều lần dựa vào tòa thành này mà tránh được nguy cơ diệt tộc đó."
Trong lời nói của thanh niên này tràn đầy ý tứ tự hào.
Hàn Lập tuy còn chưa xem xét qua cấm chế của tòa thành này, thế nhưng chỉ dựa vào linh áp đáng sợ phát ra từ màn sáng, tự nhiên biết thanh niên này không phải nói chơi, ánh mắt hắn không khỏi nhìn thêm vài lượt.
Kết quả lam mang trong đồng tử chớp động vài cái, trong ánh mắt sáng rực của hắn cũng nhìn ra được một chút không tầm thường.
Hào quang mênh mông ở chỗ sâu trên bầu trời, không ngờ ẩn ẩn từng sợi thanh ngân lượng sắc quang ti, khắp nơi phiêu động. Chúnh nhìn như rất nhỏ bé, thế nhưng trên không trung lại truyền ra linh lực đáng sợ, hơn phân nửa đều từ trong quang ti chằng chịt dày đặc phát ra.
Hàn Lập nhìn thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien/712830/chuong-1413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.