" Phục hổ công, Chuyển luân kinh. Minh vương quyết. ". Hàn Lập nhanh chóng kiểm tra qua. Chỉ riêng việc nhìn danh xưng của những công pháp này đã có thể nhìn ra trong ngọc giản toàn bộ đều là phật môn pháp quyết.
" Minh Vương quyết! Công pháp này ta đã từng nghe nói qua, là một loại hiếm thấy công pháp do phật môn kim cương hộ pháp chuyên môn tu luyện. Hình như loại công pháp này tu luyện phi thường khó khăn, tổ tiên của Phùng gia như thế nào lại có được loại pháp quyết này? Ngươi đưa ngọc giản cho ta xem loại công pháp này có tác dụng trừ đi sát khí không? ". Khi ba chữ "Minh Vương quyết" vừa nói ra, Đại Diễn thần quân kinh ngạc mở miệng. Hàn Lập nghe xong lời này, trong lòng cảm thấy rất vui vẻ.
Hắn mặc kệ vị Phùng gia tổ tiên bằng cách nào có được loại công pháp này, chỉ cần có thể giúp hắn giải trừ sát khí là được. Vì vậy, hắn không cần suy nghĩ thêm, ném ngọc giản vào ngay ống trúc ở sau lưng. Thời gian tiếp theo Đại Diễn thần quân chuyên tâm tìm hiểu công pháp ghi trong ngọc giản, trong khi Hàn Lập không chút khách khí đem những đồ vật có giá trị cao trong Phùng gia mật quật thu vào trong túi trữ vật của bản thân.
Dựa theo chủ ý của Hàn Lập, tất nhiên muốn mang tất cả những đồ vật này đi. Nhưng đáng tiếc túi trữ vật này lại có hạn, cho nên trừ bỏ linh thạch ra, những đồ vật còn lại đều phải chọn lọc mà lấy. Vài món pháp bảo hiển nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien/712329/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.