"Đại Diễn Quyết cũng không phải do ta chạy tới cực Tây để đoạt lấy, mà là có người tự động đưa đến cửa." Hàn Lập ánh mắt khẽ chớp động, thản nhiên nói.
"Yên tâm! Thiên Trúc giáo bây giờ cũng không phải nhất mạch đệ tử của ta cai quản. Cho dù thật sự là đoạt lấy, lão phu cũng không để ý." Đại diễn Thần Quân không để ý nói.
"Chỉ cần không ảnh hưởng giao dịch của hai ta, ngươi nghĩ như thế nào cũng đều không sao. Bất quá, ta xin hỏi tiền bối một lần nữa. Ngươi thật sự không có cách nào phá giải phong hồn chú?" Hàn Lập có chút ngưng trọng hỏi.
"Không phải không thể phá giải, mà là thọ nguyên của ta có hạn không có thời gian đến làm việc này. Nếu không, độc chú cho dù có thần diệu hơn nữa, sao có thể nào làm khó lão phu." Đại diễn Thần Quân khinh thường nói.
Hàn Lập mặc dù đoán trước đước câu trả lời, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy thất vọng cực độ.
"Tốt, ngươi cũng không có cách giải chú, Trụy ma cốc này phải đi một chuyến rồi." Hàn Lập thần sắc không đổi, bình tĩnh nói.
Nhưng ngoài ý muốn, Đại Diễn Thần Quân cũng không có tiếp lời, mà lại yên lặng. Qua một lát, thanh âm của lão mới lại vang lên.
"Hàn tiểu tử, ngươi đi Trụy Ma Cốc cũng không là hành động sáng suốt! lão phu năm đó chỉ vì đại hạn sắp tới nên cũng từng có chủ ý đi Trụy Ma Cốc. Nhưng về sau do bởi sáng tạo ra Ký Thần thuật nên mới không đi. Nhưng đối với cốc này, lão phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien/712214/chuong-797.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.