Hàn Lập mặc dù đã sớm đoán trước việc luyện bảo đòi hỏi không ít ngày tháng, nhưng đến tận năm tháng sau, ba gã yêu tu trừ việc ném vào đan hỏa một chút tài liệu kỳ quái ra thì vẫn ngồi xếp bằng trên mặt đất không có di rời nửa bước.
Điều này làm cho Hàn Lập có chút hoảng sợ.
Phải biết rằng từ lúc luyện bảo đến giờ, tam yêu ngoại trừ ba bốn lần dừng lại khôi phục pháp lực, còn lại đều giữ cho Yêu Đan lơ lửng trên không trung và phun ra đan hỏa, nhưng bộ dáng vẫn tỏ ra cực kỳ thong dong.
Thật không hổ là yêu thú cấp tám chín, pháp lực xác thực là thâm sâu không lường được.
Hàn Lập bởi vì không ngừng luyện khí, cho nên pháp lực thủy chung vẫn duy trì ở trạng thái sung mãn nhất, nên linh lực bị màn hào quang hấp thụ không đáng kể chút nào.
Mắt thấy đan hỏa đang ở trong cốt sí ngày càng trong suốt và dường như có tiếng lôi minh, phong khiếu truyền đến.
Ánh mắt Phong Hi ngày càng lộ rõ vẻ vui mừng.
Hàn Lập trong lòng biết thời điểm Phong Lôi Sí đại công cáo thành dường như không còn xa nữa.
Mặc dù ở nơi này mấy tháng trời nhưng Hàn Lập quan tâm nhất là trong tà khí vẫn không xuất hiện cơ thể, thậm chí không có dấu hiệu chút tồn tại nào.
Điều này làm cho Hàn Lập có chút buồn bực.
Có điều, hắn cũng âm thầm tự đánh giá lại một chút, cảm giác việc này có liên quan với việc pháp bảo Ích Tà Thần Lôi ẩn tàng trong cơ thể.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien/711963/chuong-546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.