Tới sáng sớm ngày thứ ba, trời còn tờ mờ sáng, đám người đại hán cẩm y cùng hán tử gầy gò lẳng lặng từ trang viên trốn ra đi thẳng về hướng Tinh Không Điện.
Lúc này cũng là lúc giờ giới nghiêm vừa kết thúc, là thời gian mà các tu sĩ ra ngoài hoạt động. Nhưng cũng bởi vì trời còn quá sớm nên trong thành thật ra cũng chẳng xuất hiện bao nhiêu người.
Cũng vì thế nên cả bảy người đều càng thêm cẩn thận, người nào cũng khẩn trương im lặng cắm đầu đi thật nhanh.
Chỉ có đại hán cẩm y cầm đầu là vừa phi hành vừa không ngừng đưa mắt nhìn bốn phía.
Trên đường đi vô cùng thuận lợi, cả đám người một đường bay thẳng tới tầng thứ bốn mươi chín của Thánh sơn. Chỉ cần qua chút thời gian nữa là có thể tới Tinh Không Điện
Sắc mặt ai nấy lúc này mới giãn ra, trong lòng an tâm hơn rất nhiều.
Nhưng đúng lúc này, đại hán cẩm y đang đi đầu tiên đột nhiên biến sắc, cả người đang độn quang liền ngừng lại. Tiếp theo đó, ánh mắt trịnh trọng khoát tay làm một thủ thế kỳ quái.
Những người phía sau thấy vậy ai nấy cũng biến sắc đều ngừng lại, cả đám cẩn thận cảnh giác.
"Đạo hữu làm vậy là có ý gì, vì sao lại ẩn hình cản đường bọn ta?" Đại hán nhìn chằm chằm vào nơi không có một ai ở phía trước, giọng nói lạnh lùng hỏi.
Cũng cùng lúc đó, một tay của đại hán lặng lẽ đặt lên túi trữ vật của mình ở bên hông.
"Ha ha, chư vị đạo hữu không cần lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien/711924/chuong-507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.