Hàn Lập cũng không có lập tức hành động, mà đem thần thức cẩn thận ra kiểm tra bốn phía, xác định Cực Âm lão quái thật không có giám thị mình, mới không chần chờ đưa tay ra, trên tay thanh quang chợt lóe, một thanh trường kiếm dài chừng vài tấc xuất hiện trên đầu ngón tay.
Hàn Lập bình tĩnh dùng kiếm quang vạch lên trên tảng đá một vòng tròn, sau đó vung tay lên, kiếm quang liền biến mất.
Mà tay kia rất nhanh gõ lên trên vòng tròn một cái, nhất thời xuất hiện một cái lỗ ở trên tảng đá.
Hàn Lập biết thời gian của mình không nhiều lắm, bởi vậy không suy nghĩ nhiều lập tức thò tay vào trong.
Không gian bên trong không lớn, chỉ sờ soạng lung tung một hồi thì đã chạm vào một vật gì đó.
Hàn Lập thần sắc chợt động.
Vật đó vừa dài, vừa tròn lại hơi mềm mêm, phảng phất giống như cây côn vậy.
Nhưng khi hắn rút tay ra, mới thấy thì ra vật nọ là một quyển trục màu vàng cũ kỹ.
Hàn Lập có chút kinh ngạc đang muốn mở ra xem, đột nhiên sắc mặt biến đổi, lập tức đem quyển trục nhét vào trong ngực, thân hình chợt lóe che cái lỗ ở trên vách đá lại, làm bộ như đang nghỉ ngơi
Hàn Lập mới vừa làm xong thì thanh âm âm trầm của Cực Âm tổ sư đã vang lên ở bên tai.
"Hàn Lập, mau trở về, mấy người vi sư sắp đi vào rồi".
Nghe xong lời này, Hàn Lập trong mắt lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Không phài nói muốn nghỉ ngơi hồi phục hay sao? Nhanh như vậy đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien/711893/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.