Hàn Lập quả thật can đảm, dám nhìn xuống phía bên dưới cầu ngọc, ngay khi đó hắn liền cảm thấy hoa mắt, choáng váng.
Trong lòng trấn định trở lại, thu ánh mắt về, dường như hắn cảm nhận được điều gì đó.
Thần thức của hắn rất là cường đại, nhưng gặp phải việc này cũng không dò xét được bao nhiêu.
Sau đó, Hàn Lập liền đi tới hướng lầu các.
Khi đến gần hắn mới thấy lầu các này rất to và hùng vĩ, ít nhất nó cũng phải to gấp ba bốn lần những cái bình thường.
Trong khi cửa vào chỉ cao khoảng hai trượng, phía trên có mái vòm hình vòng cung, quang mang chớp sáng dị thường.
Hàn Lập đến ngay chỗ cửa thì ngừng lại, dò xét kiểm tra mọi thứ thật kỹ.
Nghiêng nghiêng đầu suy nghĩ một chút, thanh quang chợt loé trên tay, một đạo kiếm quang liền xuất hiện trên tay Hàn Lập.
Hàn Lập dùng ngón tay điểm một cái, màu xanh của kiếm quang đi thẳng tới màn quang mang phía trước.
Nhấp nháy vài cái, kiếm quang dễ dàng xâm nhập vào tầng quang mang của cấm chế, một cách dễ dàng, không có trở ngại gì cả.
Tình hình này đúng là ngoài suy nghĩ của Hàn Lập, hắn liền thu kiếm quang lại, thò tay ra và đi tới.
Có chút lạnh lạnh và giống như có một màng chất lỏng bao quanh.
Hàn Lập không có chần chừ mà nhích động thân hình lướt nhanh vào bên trong.
Ngay khi bước vào bên trong phía sau cánh cửa hình vòng cung, Hàn Lập ngẩn ngơ đứng nhìn.
Trước mắt hắn lúc này xuất hiện rất nhiều những cái ngọc đài cao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien/711884/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.