"Hừ! Ngươi cho rằng bây giờ việc ngươi đi hay ở là do ngươi quyết định hay sao chứ? Nếu ngươi nói không đi, ngay bây giờ bổn thiếu chủ sẽ giết ngươi ngay lập tức. Ngươi đừng tưởng rằng có hai Trưởng lão của Tinh Cung bảo đảm thì Cực Âm Đảo chúng ta sẽ không dám ra tay giết người?" Cặp mắt ti hí của Ô Sửu phóng ra hung quang nói.
Tuy Ô Sửu đã được Cực Âm dặn dò lúc trước, ở một bên đóng vai kẻ ác gây áp lực với Hàn Lập, nhưng không biết vì sao trong nội tâm của hắn cũng nhìn Hàn Lập không thuận mắt.
Loại cảm giác này cơ hồ là do trời sinh, không cần bất cứ lý do nào cả.
Hàn Lập tự nhiên cũng có ấn tượng không tốt với Ô Sửu, hiện tại nghe nói thế, Hàn Lập chỉ lạnh lùng nhìn hắn rồi không để ý gì nữa, hướng về phía Cực Âm nói:
"Tuy không biết tiền bối cần linh thú của vãn bối để làm gì nhưng nếu chủ nhân linh thú chết thì người khác cũng không có cách nào thu phục được, về điểm này vãn bối rất rõ, đồng thời lúc nguy cấp tại hạ có thể ra lệnh cho Huyết Ngọc Tri Chu tự bạo, nói vậy chắc chắn tiền bối không hi vọng nhìn thấy điều này!"
Trong lời nói của hắn có chút ý tứ uy hiếp, khiến cho sắc mặt trung niên nhân đối diện khẽ biến, lộ xuất một chút ngoài ý muốn.
Hàn Lập rất rõ rằng Ô Sửu chỉ là hổ giấy mà thôi, người có khả năng làm chủ ở đây chính là Cực Âm nên hắn căn bản không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien/711872/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.