Khi Nguyên Dao nghe xong hai vấn đề đầu của Hàn Lập, thần sắc vẫn bình thường không có gì thay đổi, tựa hồ sớm đã đoán trước được việc này. Nhưng nghe tới vấn đề cuối cùng liền ngẩn người ra, rút cuộc cũng lộ ra một tia kinh hoảng, miễn cưỡng cười nói:
"Lời đạo hữu thật có ý tứ, ta sao lại có phiền phức gì chứ. Vừa rồi sợ hãi như vậy chỉ là do…"
"Nguyên cô nương nếu không định nói thật thì không cần nói nữa. Tại hạ cũng không muốn nghe những lời dối trá!" Hàn Lập không chờ nàng nói xong, đã khoát tay chặn lại, nhàn nhạt lên tiếng.
"Ngươi ……"
Thấy bộ dáng Hàn Lập cứng rắn như vậy, trong mắt Nguyên Dao rút cuộc cũng lộ ra một tia tức giận.
Nàng dùng hết sức dậm chân xuống đất một cái, rồi tức giận bỏ đi.
Thấy thân ảnh nữ tử rời xa, trên mặt Hàn Lập cũng không lộ ra gì vẻ gì khác thường.
Nhưng sau đó, hắn liếc mắt nhìn Tử Linh tiên tử ở đằng xa.
Chỉ thấy nàng sắc mặt ung dung nói chuyện với nam tu sĩ kia, thấy Hàn Lập nhìn về phía mình liền khẽ cười tươi, sau đó quay lại nói chuyện tiếp.
Lúc này sắc mặt của Hàn Lập vẫn như thường, thu ánh mắt trở về. Trong khi hắn chưa kịp nghĩ gì thì âm thanh của Huyền Cốt thượng nhân truyền đến bên tai.
"Hành động của ngươi cũng quá chậm đó! Bổn thượng nhân còn tưởng ngươi ngay cả một cái quỷ vụ nho nhỏ cũng không qua được chứ. Chẳng lẽ ngươi đã gặp Quỷ Vương sao?" Giọng điệu Huyền Cốt thượng nhân có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien/711864/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.