Bên trong động phủ, cánh cửa mật thất rốt cuộc cũng đã mở ra.
Một bóng người lóe ra với mái tóc rối bời nhìn không rõ khuôn mặt từ trong mật thất chậm rãi đi ra.
Lúc này, hoàng quang lóe ra, Khúc Hồn lập tức xuất hiện bên cạnh người này, thần sắc cực kì mê muội.
"Hắc hắc, Kết đan rốt cuộc Kim đan đại thành!" Nhìn hết thảy mật thất và Khúc Hồn đang nghiêng người bên cạnh. Người này đột nhiên ngửa đầu cười phá lên, mơ hồ lộ ra âm thanh như rồng ngâm hổ khiếu.
Trong lúc đó từ dưới mái tóc rối bời và bẩn thỉu kia lộ ra một khuôn mặt, đúng là của người sáu mươi năm trước đi vào trong mật thất - Hàn Lập.
Chỉ là lúc này trong mắt hắn tinh mang vận chuyển giơ tay nhấc chân đều rất có khí thế, phảng phất đã thay đổi thành một người khác.
Hàn Lập cười to, nhìn hết thảy ngoài mật thất thì có loại cảm giác xa lạ.
Sáu mươi năm không màng thế sự, làm cho hắn có cảm giác như đã trở thành một người khác, giống như những gì xảy ra trước kia hết thảy đều trở nên rất xa vời.
Hàn Lập không dừng lại tại lâu, mà dựa theo ấn tượng trong trí nhớ trở lại phòng ngủ của mình.
Sau thời gian một bữa cơm, Hàn Lập từ trong phòng ngủ đi ra mặt mày đã trở nên sang sủa. Một lần nữa khôi phục dung mạo và trang phục vài chục năm về trước,và vẫn còn bộ dáng một thanh niên hai mươi mấy tuổi.
Bất quá, ánh mắt hắn bây giờ trong trẻo nhưng cực kỳ lạnh lùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien/711815/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.