Bất quá, Hàn Lập sợ hãi than cũng là dư thừa, chỉ có chút buồn bực.
Mê hồn thuật này Hàn Lập tuy không tinh thông nhưng cũng biết một ít.
Mỗi người tu tiên đều biết rõ "Thiên Nhãn thuật", kỳ thật được xem như là công pháp tối cơ bản của Mê Hồn pháp thuật. Nếu cảnh giới pháp lực của hai tu sĩ chênh lệch thật xa thì khi sử dụng thiên nhãn thuật nhìn hai mắt của đối phương có thể khiến cho tâm thần của đối phương thất thủ, tại trận đấu liền lâm vào bị động.
Một loại pháp thuật mê hồn khác chủ yếu là nhờ vào sự chênh lệch cảnh giới pháp lực rất lớn mới cường bức khống chế được tâm thần của đối phương.
Tu vi của Đổng Huyên Nhi là Trúc Cơ sơ kỳ, mà của nam tử diễm lệ kia lại là Trúc Cơ trung kỳ, theo lẽ thường mà nói thì tuyệt không có khả năng sau khi đối mắt thì sự tình lập tức bị đối phương chế trụ tâm thần thật là hoang đường. Trừ phi đối phương phải là tu sĩ Kết Đan kỳ chuyên tu mê hồn pháp thuật mới còn có vài phần có thể.
Nhưng xem vẻ mặt của nam tử diễm lệ lúc rời đi rất oán độc thì điều này có chút không giống! Tuyệt đối không có khả năng vị ấy là tu sĩ Kết Đan kỳ giả dạng làm tu sĩ Trúc Cơ kỳ trêu đùa bọn họ.
Hàn Lập nghĩ như vậy, trong lòng mới an tâm thêm một ít, dù sao thì khi nam tử diễm lệ rời đi lại mang theo biểu tình oán độc, hắn chính là phi thường cẩn thận.
Khi hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien/711676/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.