Chương trước
Chương sau
"Hai khối linh thạch!" Một tiếng nữ thanh thúy truyền vào trong tai Hàn Lập.
Hàn Lập sửng sốt, lúc này mới phát hiện chủ nhân của quầy hàng ở đối diện vẫn đang cúi đầu đọc sách, đúng là cô gái ngọt ngào động lòng người.
"Quyển sách này không có gì khiếm khuyết chứ?" Hàn Lập sau khi phục hồi tinh thần, hỏi.
"Không có, từ một đến tầng mười ba pháp quyết Trường Xuân công, một câu không thiếu" Cô gái hào phóng nói.
Hàn Lập gật đầu, vừa lật vài tờ, lúc này mới đem sách gấp lại.
"Có chấp nhận đổi bằng đan dược không?" Hàn Lập thẳng thắn hỏi.
"Đan dược?" Cô gái có chút ngạc nhiên, đôi mắt đẹp mở thật to.
"Cái này phải xem là thuốc gì? Nếu là loại thuốc chữa thương chữa bệnh, thì cũng không đáng tiền!" Cô gái ôn nhu vuôt lại mái tóc đang rối bời.
Vừa nghe cô gái nói như thế, Hàn Lập biết chuyện này có thể thành, liền không khách khí lấy ra một bình "Hoàng long đan", đặt ở trước mặt cô gái.
"Có mấy loại, đều là thuốc làm tinh tiến pháp lực!" Hàn Lập cũng không khiêm nhường.
"Có mấy loại?"
Cô gái ánh mắt vốn thong dong không bức bách, có chút khẩn trương. Nàng di chuyển thân thể đến trước mặt Hàn Lập, nhẹ nhàng nâng bình ngọc lên, lấy ra một viên đan dược, sau đó cúi đầu kiểm tra dược tính.
Hàn Lập đang đứng ở vị trí cao hơn, cô gái làm lộ ra một phần cổ ngọc đều thấy rất rõ ràng, hơn nữa bởi vì cô gái cách hắn quá gần, một mùi thơm của cơ thể nữ nhi thanh nhã xông vào mũi, làm cho Hàn Lập nhịp tim không khỏi gia tốc, sắc mặt cũng đỏ lên.
"Thật là đan dược tinh tiến pháp lực!" Cô gái sau một hồi quan sát, vui mừng lẫn sợ hãi kêu lên.
Nàng ngẩng đầu, vẻ mặt vui mừng nhìn Hàn Lập, nói: "Các hạ còn có đan dược như vậy không? Nếu có cứ nói, có bao nhiêu đổi bấy nhiêu, trong quầy hàng của ta muốn đổi bất cứ thứ gì cũng được. Thật sự không thể không nói, ta cũng không có nhu cầu dùng linh thạch!"
Nói xong, cô gái nắm chặt lấy lọ đan dược, mắt cũng không chớp nhìn chằm chằm vào Hàn Lập, sợ từ miệng của đối phương nghe được chữ "không".
Hàn Lập thấy cô gái lúc đầu ôn nhu động lòng người, đột nhiên trở nên khẩn trương như vậy, cũng buồn cười. Nhưng cũng không khỏi thầm nghĩ, xem ra hắn đối với giá trị cảu loại đan dược này cũng là có chút hạ thấp, sau này còn phải càng thêm cẩn thận mới phải!
"Vị cô nương này đừng nóng vội, chúng ta trước tiên đem vụ giao dịch trước mắt làm cho xong, rồi mới tính tiếp có được không?" Hàn Lập vốn muốn cự tuyệt đối phương, nhưng trông thấy ánh mắt trong suốt của đối phương, không biết thế nào đột nhiên nhớ tới tiểu muội ở nhà, mềm lòng một chút, liền bật ra những lời này".
"Thật sự là ngượng ngùng! Ta có chút thất thố" Cô gái phảng phất cũng nhận thấy được mình thất lễ, sắc mặt đỏ lên.
"Quyển sách này, chỉ cần hai viên đan dược này là được rồi" Thiếu nữ sau khi thần sắc bình tĩnh trở lại, nói.
Hàn Lập vừa nghe, cảm giác được giá tiền của đối phương coi như công đạo, liền đáp ứng, sau đó bắt đầu quan sát các vật phẩm khác trong quầy hàng.
"Đây là cái gì?"
Một cái túi xám trông cũng không vừa mắt lại khiến cho Hàn Lập hứng thú. Đặc biệt là cái túi này, còn được một sợi dây màu đỏ buộc chặt lại, bên trong cộm lên! Hàn Lập đưa tay cầm nó lên.
"Cái này là mầm của thất tinh thảo, mười năm nữa thất tinh thảo này là nguyên liệu tốt nhất chế tác bùa chú" Cô gái thanh thúy giải thích.
Hàn Lập trong lòng vừa động, đồ vật như vậy cũng có chỗ hữu dụng, liền không chút do dự lấy cái túi này.
"Vật này, đối với ta không có tác dụng gì?" Hàn Lập đại khái sau khi nhìn lại một lần, chậm rãi nói.
"Thật sự không chọn cái gì khác sao? Hàn băng phù này rất lợi hại, còn có Hồi xuân phù, có thể cho thể lực của ngươi khôi phục cực nhanh…" Cô gái có chút không cam lòng, chủ động tiến lên, đề cử cho Hàn Lập một sóo thứ.
Hàn Lập thấy cô gái một bộ dáng ngươi không nhìn ra được hàng, không khỏi có chút cười khẽ.
"Có cái gì buồn cười?" Cô gái lần nữa mặt đỏ lên.
"Ta thật ra chỉ là muốn mua một chút đan sa và một số bút để họa phù, đáng tiếc nơi này lại không có!" Hàn Lập khó khăn nói thật ra.
"Đan sa cùng bút họa phù!" Cô gái cau mày lại, có chút trù trừ đứng lên.
Nàng cúi đầu trầm ngâm chốc lát, hình như hạ quyết tâm, đột nhiên ngẩng đầu nói với Hàn Lập:
"Đan sa ta không có, nhưng ta có lông của yêu thú Kim Tình Viên có thể chế thành phù bút cực tốt, chỉ là nó có giá trị rất cao, ta không biết ngươi có đủ đan dược để đổi không?"
Hàn Lập vừa nghe, có chút kinh ngạc, nhưng vẫn cười dài nói: "Chỉ cần đồ tốt, về mặt đan dược, ta sẽ làm cô nương hài lòng?"
Cô gái nghe lời này, mới yên tâm đứng lên.
Nàng lấy ra một tờ linh phù, lấy tay huơ lên không vài cái, sau đó tung đạo phù lên không trung, hóa thành một luồng hỏa quang rồi biến mất.
"Các hạ chờ chốc lát, huynh trưởng ta trong chốc lát sẽ đem đồ mang đến!" Cô gái có chút ngượng ngùng.
"Không thành vấn đề, chỉ cần là đồ thật, có đợi một chút, cũng không sao!" Hàn Lập thản nhiên nói.
Sau đó, Hàn Lập cùng cô gái trong một thời gian ngắn cũng không có gì để nói, ngược lại làm cho hai người có chút cảm giác mập mờ.
Hàn Lập lại có chút cảm thụ loại mê luyến khác thường, trong lúc hít thở, mơ hồ ngửi thấy mùi thơm từ đối diện. Mà cô gái cúi đầu, nhìn mũi bàn chân, không biết suy nghĩ cái gì, nhưng Hàn Lập cũng thấy cái cổ trắng nõn của đối phương, cũng hơi ửng đỏ lên.
"Muội muội!" Một giọng nói lớn, đột nhiên phá vỡ loại không khí vi diệu này, làm cho Hàn Lập không khỏi hung hăng trừng mắt nhìn đối phương. Nhưng khi Hàn Lập xoay người lại, xem rõ ràng người phía sau, hắn không khỏi nhảy dựng lên.
Một người vóc người hoàn toàn khôi ngô tương tự Khúc Hồn, đang hướng về bên này chạy vội đến, dọc theo đường đi đụng phải một vài người tu tiên ngã trái ngã phải, những người tu tiên này vốn giận dữ, nhưng khi sau khi nhìn rõ ràng cự hán này vóc người vượt xa thường nhân, tất cả đều mặt lộ vẻ hoảng sợ, do dự một chút, cũng chỉ vuốt vuốt mũi một cái mà thôi.
Cô gái thấy cử động của cự hán, có chút đau đầu. Vị huynh trưởng này làm việc quá lỗ mãng, cái này không phải là vô duyên vô cớ cùng với các người tu tiên khác kết oán như vậy?
"Này, muội muội! Ta đem đồ đến đây" Cự hán như cổ cuồng phong, vọt tới bên cạnh Hàn Lập, vươn bàn tay to đùng đưa ra một cái hộp gỗ, đưa cho cô gái.
Cô gái bất chấp oán giận huynh trưởng lỗ mãng, mà đem hộp gỗ giao cho Hàn Lập, ý bảo Hàn Lập xem thử.
Hàn Lập tiếp nhận cái hộp, sau khi liếc mắt nhìn cô gái, mới đem cái hộp mở ra, lộ ra một cái bút lông màu vàng tỏa ra ánh sáng vàng rực.
"Bút này gọi là kim trúc, ngòi bút dùng lông của yêu thú cấp hai Kim Tình Viên mà chế thành, thân bút dùng hỗn hợp kim tinh cùng ô thiết mà thành, sau đó tu sĩ trúc cơ kỳ dùng văn vũ hỏa tế luyện ba ngày ba đêm, mới đại công cáo thành" Cô gái nhẹ nhàng nói, nhưng vẻ mặt lưu luyến nhìn chằm chằm vào vật ấy, trên nét mặt rất có ý không cam tâm.
Hắn mặc dù đối với lời nói của cô gái cũng không hoàn toàn biết, nhưng cũng biết bút này không tầm thường, có lai lịch rất lớn. Không khỏi không ngờ đối phương nguyện ý dứt bỏ vật ấy, mà cảm thấy kinh ngạc, chẳng lẻ chính là vì đan dược này?
"Cô nương thật muốn đem bút này đổi cho tại hạ? Đây chính là một món dị bảo!" Hàn Lập dùng ngón tay nhẹ vỗ về than bút, đánh giá hai chữ "Kim trúc" màu vàng trên thân bút, trầm giọng xác nhận.
Cô gái thấy nghi vấn của Hàn Lập, sau khi do dự một chút, rồi quyết định nói thật tình, tránh cho đối phương nghĩ vật này lai lịch bất chính, không dám thu lấy.
"Bút này là di vật của tộc ta lưu lại, là cho cao thủ chế phù sử dụng. Nhưng đáng tiếc chính là, hai người huynh muội ta đối với chế phù không có thiên phú, quá lãng phí vật này, mà huynh trưởng ta muốn tham gia Thăng tiên đại hội lần này, công pháp đã đến giới hạn, không thể không nhờ dược lực mới có đột phá, cho nên mới nguyện ý dùng vật này đổi lấy đan dược của các hạ" Cô gái buồn bả nói, thần sắc có chút bất đắc dĩ.
"Tại sao lại gặp một tên công pháp đã đến bình cảnh! Cái này cũng quá xảo hợp?" Hàn Lập nghi hoặc nghĩ.
Nhưng thật ra Hàn Lập nghĩ cũng có chút không hiểu!
Phàm là người chuẩn bị tham gia lôi đài tỷ thí Thăng tiên hội, mười người thì đã có bảy tám người đều là dậm chân tại bình cảnh, không cách nào đột phá được. Bởi vì phàm là người tự nhận thấy còn có tiềm lực còn có thể thăng lên một tầng nữa, cũng sẽ không lập tức tham gia lôi đài của Thăng tiên hội, mà là sẽ tiếp tục khổ tu, hy vọng có thể tiến thêm một tầng. Như vậy tham gia đại hội lần sau, bọn họ sẽ nắm chắc cơ hội nhiều thêm nữa. Cái này làm cho trước khi Thăng tiên hội triển khai, cũng khó mà tìm được đan dược có tác dụng làm tinh tiến pháp lực.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.