Dịch: NguyenDzung
Biên: Độc Hành
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông
Trong khoảnh khắc kiếm khí kim lôi cuốn tới, Ác quỷ Phán quan cảm thấy thiên địa nguyên khí bên ngoài không hề bị ngăn cách bởi Linh vực của mình, y chỉ có thể cảm nhận được những luồng lực lượng lôi điện cuồng bạo vô cùng.
Bất chấp tất cả, y tiếp tục viết vào hư không, thế bút tiếp tục di chuyển, điểm vẽ vào trong không trung.
Những văn tự màu máu vốn lơ lửng bất động kia liền giống như sống lại, từng chữ tranh nhau rơi xuống phía dưới. Chúng càng rơi xuống, mặt ngoài của huyết quang càng rực rỡ, sâu đậm hơn.
Đến khi kiếm trận tới gần, mỗi văn tự màu máu đã giống như núi cao, đè ép không gian sụp xuống, tạo ra những vết nứt màu đen xung quanh.
Vô số kiếm khí chằng chịt đâm chém tới, dù uy lực của mỗi kiếm khí đều không nhỏ nhưng đã có rất nhiều trong số chúng rơi vào trong kẽ nứt.
Tuy nhiên, kim lôi kiếm khí nhiều không kể xiết, cái trước rơi xuống, cái sau bay tới, tầng tầng lớp lớp dồn lại, hóa thành tấm lưới vàng kim kín kẽ, bắt gọn tất cả văn tự màu máu kia.
Văn tự màu máu sa vào lưới kiếm giống như nước vảy chảo dầu, lập tức sôi trào.
"Ào ào "
Trong lưới kiếm, vô số kiếm khí và lôi điện cùng tác động, liên tục làm hao mòn những văn tự màu máu này, khiến chúng bốc lên khói trắng dày đặc, từng ký tự tan biến theo khói mây.
Sau vài hơi thở, càng ngày càng có nhiều kiếm khí tràn vào, những văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-chi-tien-gioi-thien-pham-nhan-tu-tien-2/1462231/chuong-1239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.