"Không biết Hàn huynh thấy việc này thế nào?" Hồ Tam không trả lời Giao Tam, không nêu ý kiến gì mà quay nhìn Hàn Lập hỏi.
"Thả Hắc Thiên Ma Thần ra quả thực rất mạo hiểm, nhưng nếu Giao Tam đạo hữu thật sự có thủ đoạn để kiềm chế thì cũng coi như là một biện pháp tốt giải quyết khốn cảnh trước mắt." Hàn Lập trả lời không cần nghĩ ngợi, trong nội tâm không biết vì sao lại có một cảm giác nôn nóng khác thường.
Hắn lắc đầu nhẹ, cưỡng ép kiềm chế sự xao động này xuống.
"Ta cảm thấy vẫn không ổn, theo Lôi Ngọc Sách nói, thực lực Hắc Thiên Ma Thần hơn xa chúng ta, tùy tiện thả ra, hậu quả như thế nào chúng ta thật không thể nào khống chế. Theo ta thấy, hay là trước hết phá Ngũ Hành Yên Không đại trận, cùng đám Đạo Dận chân nhân hảo hảo nói chuyện một chút, vậy ổn thỏa hơn." Hồ Tam kinh ngạc liếc nhìn Hàn Lập, như thể không ngờ Hàn Lập lại đồng ý đề nghị của Giao Tam.
"Liễu đạo hữu, ngươi phải tin tưởng ta mới phải. Tuy nhiên, nếu ngươi đã nhất quyết như vậy, chúng ta trước hết đối phó Ngũ Hành Yên Không đại trận, đến lúc cục diện không cải thiện sẽ thực hiện bước thứ hai, thả Hắc Thiên Ma Thần ra." Giao Tam khẽ nhíu mày, có chút không vui nói.
"Cũng được." Hồ Tam nhăn mày, thỏa hiệp.
"Hai vị, bất kể phá giải Ngũ Hành Yên Không đại trận hay thả Hắc Thiên Ma Thần ra, trước nhất phải đột phá màn sáng trước mắt, cái này không dễ làm được." Hàn Lập đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-chi-tien-gioi-thien-pham-nhan-tu-tien-2/1462107/chuong-1115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.