Ước chừng nửa khắc đồng hồ sau, một nhóm người chạy ồn ào trên đường nhỏ đến sơn lâm.
Trong đó người đi đầu tiên chính là Vu Khoát Hải của Lăng Tiêu tông, ngay phía sau y một bước chính là Dương trưởng lão Liệt Dương thành cùng Phó cốc chủ của Thanh Tác cốc. Người ba phái còn lại đều đi theo sau bọn họ.
"Hừ, ngàn vạn lần đừng để cho ta gặp được tên đào đất khốn kiếp kia! Nếu không ta nhất định phải lột da hủy xương hắn, lại nghiền xương hắn thành tro bụi, lão tử sống nhiều năm như vậy mà chưa từng gặp chuyện khốn nạn như thế này." Dương trưởng lão vẩn chưa nguôi giận , vừa đi vừa dựng râu trừng mắt quát.
"Dương trưởng lão, ngươi bình tỉnh một chút, lúc ấy bí cảnh mở ra, chúng ta đều cùng một chỗ tiến vào, lại đi cùng bọn Thiên Thủy tông với Thông Thiên Kiếm Phái, phân chia khu vực tìm kiếm , theo lý mà nói thì sẽ không có người nào có thể nhanh chân đến trước a." Vu Khoát Hải trầm ngâm nói.
"Có ý tứ gì. . . Ngươi nói chuyện này là do hai phái kia giở trò quỷ?" Dương trưởng lão sững sờ, nói ra.
"Bí bảo phía trước, lòng người khó dò, chuyện gì cũng có tthể phát sinh. Nói không chừng chính là bọn chúng, thời điểm ngăn chúng ta lại, bắt mọi người thiết lập quy củ đã vụng trộm phái người bí mật đi trước thu lấy bảo vật." Phó cốc chủ trầm ngâm một lát, thấp giọng nói ra.
Gã vừa thốt lời này ra khỏi miệng, ba người đồng thời suy nghĩ nói thầm, nếu đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-chi-tien-gioi-thien-pham-nhan-tu-tien-2/1462031/chuong-1039.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.