Converter: nobodyknow85
Dịch: Chưởng Thiên
Lúc này Diệp Tố Tố ngược lại không có chút hoảng hốt, mặc cho Đông Phương Bạch nhìn mình chằm chằm, vẫn cứ thản nhiên đối mặt, không hề sợ hãi.
Nàng nhớ lại những lời Hàn Lập nói lúc ly biệt hôm đó mà trong lòng không khỏi âm thầm bội phục, cảm thấy mọi việc xảy ra hôm nay tựa hồ đã nằm trong dự liệu của người kia, mình chỉ cần làm theo là được.
Lúc này chợt có tiếng xé gió truyền đến, một đạo độn quang từ trên cao phía xa bay vọt tới, đáp xuống bên trong tiểu viện phía dưới.
Độn quang thu liễm, hiện ra một lão giả gầy gò mũi dài tóc xám.
"Lữ trưởng lão, sao rồi?" Đông Phương Bạch ánh mắt hướng về phía lão giả, ngữ khí bình tĩnh.
"Hồi bẩm Cung Chủ, trên một ngọn núi phía bắc cách chỗ này hơn mấy ngàn dặm đã phát hiện chút khí tức còn lưu lại. Hàn Lập kia tựa hồ là đã dừng tại đó một chút, cũng đã thay đổi một loại Tiên khí linh chu phi xa khác. Sau đó hướng về phía bắc đi thêm vạn dặm, rất nhanh tiếp cận Kim Nguyên sơn mạch biên giới, dọc đường đi có một chút khí tức bạc nhược lưu lại, bất quá đều vô cùng mờ nhạt, hẳn đã sử dụng thủ đoạn nào đó cố ý che lấp hành tích. Do thuộc hạ vội vã trở về bẩm báo, nên chỉ kịp lưu lại chỗ kia một cái tiêu ký, không có tiếp tục truy tìm." Lão giả tóc xám bước lên phía trước, khom người thi lễ nói.
"Làm rất tốt." Đông Phương Bạch nhẹ gật đầu.
"Nếu thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-chi-tien-gioi-thien-pham-nhan-tu-tien-2/1462007/chuong-1015.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.