Dịch giả: Chưởng Thiên
Hàn Lập dường đã sớm dự liệu được một kích này của Khôi Lỗi Cự Viên, huyền khiếu trên hai chân chợt lóe hào quang, lập tức lách mình sang bên nửa trượng, tránh được một gậy như chẻ tre này.
Đồng thời, bạch quang chợt lóe, loan đao trắng muốt vung lên như sấm sét, lướt qua cổ Khôi Lỗi Cự Viên.
"Xuy" một tiếng!
Cái đầu khỉ to lớn bị chém bay đi, chỉ còn thân thể khôi lỗi rơi xuống.
Hàn Lập tuy dùng một đao chém chết Khôi Lỗi Cự Viên, nhưng lại không thể phân tâm né tránh, lập tức bị mấy mũi tên và một tảng đá lớn đánh trúng.
Trên người hắn nổ vang mấy tiếng, đám mũi tên cùng tảng đá kia bị chấn vỡ, Chân Cực Chi Mô trên người hắn rung lên ông ông, tinh quang toán loạn.
Mấy mũi tên dẫu mạnh cũng không đáng kể, nhưng khối đá lại ẩn chứa lực đạo cực lớn, kình lực xuyên qua cả Chân Cực Chi Mô, xoáy vào trong cơ thể hắn, làm cho khí huyết nhộn nhạo một hồi, không hề dễ chịu.
Có điều, hiện tại không phải lúc bận tâm chuyện đó, Hàn Lập hít sâu một hơi, nương theo dư chấn bay vọt lên trước.
Nhìn xuống một vùng phế tích cùng với đại quân khôi lỗi vô cùng vô tận bên dưới, trong lòng Hàn Lập không khỏi nảy sinh cảm giác tuyệt vọng.
Tuy rằng lực lượng thân thể hắn không kém, nhưng trải qua thời gian dài ác chiến, cũng dần dần trở thành nỏ mạnh hết đà, bốn phương tám hướng xung quanh hắn hiện giờ là vô cùng vô tận khôi lỗi, nếu không mau chóng thoát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-chi-tien-gioi-thien-pham-nhan-tu-tien-2/1461934/chuong-942.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.