Dịch: Đậu Đỏ Biên: Độc Hành Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông Nhá nhem tối, Hàn Lập và Cốt Thiên Tầm rời khỏi doanh trại, cùng đi tới lối vào hẻm núi. "Ách thành chủ đã dẫn Lục Hoa phu nhân đi gặp Sa Tâm thành chủ bàn bạc rồi sao?" Ánh mắt Hàn Lập quét về phía chỗ sâu trong hẻm núi, đột nhiên mở miệng hỏi. "Đúng vậy, bọn họ để cho chúng ta đóng quân dựng trại, sau đó không bao lâu liền đồng loạt rời đi." Cốt Thiên Tầm cũng nhìn lên hẻm núi trước mắt, nói ra. "Xem ra là muốn đột phá cửa khẩu từ chỗ này rồi." Hàn Lập trầm ngâm một lát, chậm rãi nói ra. "Hoàn cảnh nơi đây đặc thù, không gian phong bạo so với nơi khác yếu hơn không ít." Cốt Thiên Tầm từ chối cho ý kiến nói. "Ầm ầm ầm..." Cốt Thiên Tầm vừa dứt lời, một hồi tiếng vang như sấm liên tục vọng ra từ trong hẻm núi. Hai người nghe tiếng, đồng thời nhìn xung quanh hẻm núi, chỉ thấy bên trong đang có từng đạo hỏa diễm đỏ thẫm bay lên từ đại địa, lại có từng trận hàn phong màu lam gào thét bay ra, cả hai giao thoa với nhau, lập tức phát sinh phản ứng dữ dội giống như chảo dầu sôi bị vẩy nước. Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên kích động kịch liệt, từng luồng gió lốc màu trắng với khí thế đáng sợ từ đó sinh ra, quét ra bốn phía. Do hai bên hẻm núi chật hẹp giáp công, cỗ gió lốc màu trắng này bay thẳng lên phía trên hẻm núi, lại có thể chống đỡ tách được cỗ không gian phong bạo phía trên ra không ít. "Lợi dụng cơn lốc này tạo ra thông đạo, đúng là có được tỷ lệ thông qua nhất định, nhưng nguy hiểm vẫn rất lớn, dù sao nếu dựa vào huyết nhục thân thể chúng ta mà cưỡng ép xông qua, hơn phân nửa chỉ có con đường chết." Hàn Lập cau mày nói. "Thật ra ngươi không cần quá lo lắng, Ách thành chủ đã mang chúng ta tới chỗ này, hẳn là đã có chuẩn bị, nhất định sẽ không để cho chúng ta dùng thân thể vượt qua. Chờ gặp mặt bọn họ trước, sau đó sẽ rõ phương pháp vượt qua chỗ này thôi." Cốt Thiên Tầm khẽ cười nói. "Ha ha, ta sẽ không rảnh rỗi lo lắng chuyện này nữa..." Hàn Lập vừa cười vừa nói. Thần sắc trên mặt hắn hoàn toàn buông lỏng, ánh mắt lại xuyên thấu qua điểm yếu không gian phong bạo, nhìn tới một chỗ khác ở Hắc Uyên kia, thấy được một mảnh Đại Lục tản ra bạch sắc quang mang. Chỗ đó chính là "Đại Khư" sao? Thời gian một đêm qua đi rất nhanh, vừa rạng sáng ngày thứ hai, đám người Hàn Lập vừa mới từ trong lều vải ra ngoài, liền được triệu tập tới một chỗ đất trống. "Tin tưởng mọi người đều đã thấy được nguy hiểm của Hắc Uyên, chỉ dựa vào lực lượng một thành như Huyền thành chúng ta, muốn vượt qua quá mức khó khăn, chỉ có cách hợp tác hai thành mới có thể vượt qua cửa ải khó khăn này. Lấy đại sự làm trọng, kế tiếp các ngươi cần phải thu liễm hành vi, không được để xảy ra mâu thuẫn với người Khôi Thành, mọi thứ chờ tiến vào Đại Khư rồi hãy tính." Ách Quái nhìn mọi người Huyền thành, trầm giọng nói ra. Mọi người nghe vậy, mặc dù có không cam lòng, nhưng cũng không có dị nghị gì, nhao nhao lên tiếng phụ họa. "Xin hỏi thành chủ, chúng ta phải vượt qua Hắc Uyên như thế nào?" Bạch Nham thành chủ Tôn Đồ hỏi. Những người khác cũng nhìn qua, không gian phong bạo phía trên không Hắc Uyên tuy rằng thưa thớt, nhưng vẫn nguy hiểm vô cùng. "Ha ha, các ngươi yên tâm, ta đã sớm thương lượng tốt mọi thứ với Lục Hoa đạo hữu, và thành chủ Khôi Thành Sa Tâm rồi." Ách Quái cười nhạt một tiếng, nhìn Lục Hoa phu nhân bên cạnh một cái. "Giống như chư vị đã thấy, nguy hiểm ở Hắc Uyên chủ yếu là lực cắn nuốt mạnh mẽ, còn có không gian phong bạo phía trên, cũng may là hoàn cảnh chỗ này đặc thù, khiến cho không gian phong bạo thưa thớt hơn rất nhiều. Lão phu cùng Ách thành chủ, Khôi Thành Sa Tâm sau khi thương lượng, thiết kế ra một chiếc Tinh Chuẩn phi chu, có ta am hiểu cấm chế tinh thần, thêm lực lượng cơ quan Khôi Lỗi Khôi Thành, đủ để đi qua Hắc Uyên." Lục Hoa phu nhân tiến lên một bước, nói ra. Mọi người Huyền thành nghe nói thế, tuy rằng trong lòng không cảm thấy chắc chắn, nhưng cũng nhao nhao gật đầu. "Bản thể Tinh Chuẩn phi chu, giao cho người Khôi Thành làm ra, Huyền thành chúng ta thì phụ trách khắc cấm chế trên phi chu. Kế tiếp các ngươi đều phải làm việc theo phân phó của Lục Hoa đạo hữu." Ách Quái phân phó nói. Mọi người Huyền thành nghe vậy, cùng hô lên đáp ứng. Ách Quái cũng không nói gì nữa, thấp giọng dặn dò Lục Hoa phu nhân một chút, liền không để ý tới bên này nữa, gọi bốn vị thành chủ Thần Dương qua một bên, truyền âm bàn bạc công việc. Cùng lúc đó, chỗ Khôi Thành kia cũng bắt đầu bận rộn, chỉ thấy họ dọn dẹp ra một mảnh đất trống lớn, lấy ra các loại tài liệu bắt đầu chế tác phi chu. Hai mắt Hàn Lập nhìn qua năm người Ách Quái, còn có Khôi Thành chỗ kia, ý niệm trong đầu chuyển động. Nhưng mà rất nhanh hắn liền thu hồi tâm tư, bởi vì Lục Hoa phu nhân đã bắt đầu phân phó công việc cho bọn hắn. Lục Hoa phu nhân đưa tay liên tục chỉ về phía mọi người, chọn ba bốn người, nói: "Khắc lục cấm chế trận văn, cần phải sử dụng một loại tinh dịch đặc thù, mấy người các ngươi phụ trách điều phối, tài liệu và phương pháp điều phối đều ở trong đây." "Vâng." Mấy người cùng kêu lên đáp lại. "Về phần mấy người các ngươi, xử lý những tài liệu này." Lục Hoa phu nhân lại nhìn mấy người khác phân phó nói. "Hai người các ngươi..." Lục Hoa phu nhân tiện tay chỉ điểm, rất nhanh đã phân phối xong nhiệm vụ cho mọi người Huyền thành, mọi người lập tức bắt đầu bận rộn công việc. Riêng có bốn người bị lưu lại ngay tại chỗ, chưa hề được sai khiến nhiệm vụ nào, Hàn Lập chính là một trong số đó, Hiên Viên Hành cũng ở trong đó. Hai người khác, một trong số đó là một gã thanh niên dáng người cao gầy, tóc vàng, người này là thuộc hạ Bạch Nham thành, còn người kia là nam tử mập lùn Huyền thành. Hàn Lập cũng chưa quen thuộc với hai người này, vẻn vẹn trên hội võ năm thành chỉ biết rõ tên hai người, người Bạch Nham thành nọ gọi là Lữ Cương, nam tử mập lùn Huyền thành gọi là Lương Phiệt. "Lục Hoa tiền bối, bốn người chúng ta phải làm cái gì?" Hàn Lập hỏi. "Ta nhìn ra được, bốn người các ngươi có lực lượng thần thức tương đối khổng lồ, công việc của các ngươi là trọng yếu nhất, giúp ta khắc lục cấm chế trận văn." Lục Hoa phu nhân nhìn bốn người một cái, nói ra. Hàn Lập nghe nói thế, trong lòng mừng thầm. Hắn có chút hiếu kỳ đối với đám người Lục Hoa phu nhân thiết kế Tinh Chuẩn phi chu này, phụ trách khắc lục trận văn thì có thể tiếp xúc gần hơn với phi chu này rồi, đây chính là chỗ quan trọng của luyện khí chi đạo. "Lục Hoa tiền bối, cũng không phải là tại hạ từ chối, ta dốt đặc cán mai đối với việc luyện khí, khắc lục trận văn chính là chuyện cực kỳ trọng yếu, tại hạ thực sự không có nắm chắc, nếu như khắc lục xảy ra điều gì sơ suất, chỉ sợ làm lỡ mất đại sự. Theo ta được biết, trong những người đồng hành khác có mấy vị đạo hữu nghiên cứu qua luyện khí chi đạo, chi bằng đổi lại để bọn hắn tương trợ ngài a." Hiên Viên Hành lại chần chờ một chút, chắp tay nói ra. "Hừ! Khắc Lục trận văn tinh thần ta yêu cầu rất cao đối với thần thức, ngươi cho rằng tùy tiện a miêu a cẩu cũng có thể làm sao? Trừ bốn người bọn ngươi ra, đoán chừng cũng chỉ có lực lượng thần thức tứ đại thành chủ đạt tới yêu cầu, nếu ngươi không muốn làm việc này, thì đi qua bảo Thần Dương Thanh Dương thành các ngươi thay thế ngươi đi." Quái nhãn Lục Hoa phu nhân khẽ đảo, hết sức bất mãn nói. "Lục Hoa tiền bối, vãn bối tuyệt không có ý lười biếng, thật sự là tại hạ sợ tay chân vụng về, làm lỡ đại sự của ngài." Vẻ mặt Hiên Viên Hành kinh hoảng, liên tục chắp tay nói. "Yên tâm đi, ta sẽ không để các ngươi khắc lục trận văn quá phức tạp, giao cho các ngươi đều là một phần nhỏ công việc, lấy lực lượng thần thức của các ngươi, cộng thêm chỉ điểm của ta, đủ để đảm nhiệm." Lục Hoa phu nhân chứng kiến dáng vẻ khẩn trương của Hiên Viên Hành, trong lòng vui lên, sắc mặt hơi thu liễm, nhàn nhạt nói ra. Hiên Viên Hành nghe vậy không nói gì nữa, sắc mặt hai người còn lại cũng buông lỏng. "Lo lắng của ngươi cũng không phải không có lý, khắc lục trận văn bên trong Tích Lân Không Cảnh khác biệt với bên ngoài, quả thực cũng cần nắm giữ một ít kỹ xảo mới có khả năng đảm nhiệm. Như vậy đi, các ngươi tới đây trước luyện tập một chút." Lục Hoa phu nhân hơi trầm ngâm, gật đầu nói. Lão gọi bốn người qua một bên, rồi lấy ra bốn cây cốt bút to bằng ngón tay, dài nửa thước giao cho bốn người. Hàn Lập nhận lấy một cây Cốt bút, vật này rất giống với phù bút sử dụng vẽ phù (bùa),một đầu sắc bén, tựa hồ dùng hàm răng Lân thú nào đó chế tạo, bên trong mơ hồ có thể thấy một sợi lông xuyên qua lỗ hổng. Đầu kia lại là một vật trong suốt hình dạng như viên nang, bên trong chứa một ít chất lỏng màu bạc nhạt, lực lượng tinh thần ba động tản mát ra nhè nhẹ. "Bút này tên là Tinh Lan bút, chất lỏng bên trong chính là tinh dịch mà ta vừa mới nói, bên trong Tích Lân Không Cảnh không cách nào sử dụng Tiên Linh Lực, vì vậy lúc khắc lục trận văn, cần phải dùng thần thức dẫn tinh dịch rót vẽ trận văn liên tục. Bên trong ngọc giản này là một ít phù văn tinh thần đơn giản nhất, các ngươi trước thử nghiệm khắc lục ở trên ngọc bản này." Lục Hoa phu nhân lấy ra bốn miếng ngọc giản đưa cho bốn người, vừa mang tới một ít ngọc bản màu trắng giao cho bốn người. Ánh mắt Hàn Lập sụp xuống, thần thức lập tức chui vào bên trong ngọc giản, bên trong quả nhiên có một ít phù văn tinh thần, chỉ có điều những thứ phù văn này thoạt nhìn đều rất phức tạp, khác hẳn với bất luận phù văn gì hắn thấy qua trước đó. "Phù văn tinh thần của ta khác biệt với trận văn phía ngoài, lúc bắt đầu khắc lục có chút khó khăn, sau đây ta sẽ truyền thụ cho các ngươi một ít kinh nghiệm." Thần tình Lục Hoa phu nhân trở nên trịnh trọng, truyền âm bắt đầu dạy bảo bốn người. Bốn người vội vàng tập trung tư tưởng suy nghĩ yên lặng lắng nghe. Trọn vẹn hơn một canh giờ sau, Lục Hoa phu nhân mới ngừng dạy bảo. Hàn Lập vốn có nền tảng không kém với luyện khí chi đạo, phù văn tinh thần tuy rằng quái dị, hắn ngược lại lĩnh ngộ rất nhanh. Ba người Hiên Viên Hành đều không có kinh nghiệm luyện khí, vì vậy tốc độ học thua xa so với Hàn Lập, nhưng bọn họ dù sao cũng đều là những người có tu vi cao thâm, dần dần cũng nắm giữ bí quyết trong đó. Do Lục Hoa phu nhân đã sắp đặt, bốn người mỗi người lấy ra một khối ngọc bản, bắt đầu khắc họa lên. Thần thức Hàn Lập chui vào bên trong Tinh Lan bút, thúc giục tinh dịch bên trong, đồng thời cổ tay di chuyển, khắc lên trên ngọc bản. Một tia sáng trắng từ ngòi bút trôi chảy kéo dài xuống, khắc lên trên ngọc bản. Trong mắt hắn chợt lóe sáng, khi lấy thần thức thúc giục tinh dịch trong Tinh Lan bút, thần thức tiêu hao tương đối lớn. Tinh Lan bút tựa như một vòng xoáy nhỏ, không ngừng hấp thu lực lượng thần thức của hắn. Chỉ có điều lực lượng thần thức của hắn cực kỳ khổng lồ, loại tiêu hao trình độ này, hắn còn có thể chèo chống được. Thần tình hắn chuyên tâm bình tĩnh, cổ tay mềm mại như không xương nhanh chóng di chuyển, đường vân màu bạc trên ngọc bản dần dần gia tăng, rất nhanh tạo thành một phù văn tinh thần nguyên vẹn. Cuối cùng một nét khắc lục hoàn tất, toàn bộ phù văn tinh thần bỗng nhiên sáng ngời, nhưng lập tức nhanh chóng ảm đạm xuống, khôi phục như thường, rõ ràng có thể cảm giác được một cỗ lực lượng cấm chế vô hình chảy xuôi trong đó. "A, nhanh như vậy đã hoàn thành rồi, xem ra ngươi thật sự có tài ở mặt luyện khí." Trên mặt Lục Hoa phu nhân hiện lên một tia kinh ngạc. "Trước kia quả thực có nghiên cứu qua." Hàn Lập cũng không có cấm kỵ, nói ra. "Phi Tinh phù văn này ngươi khắc cũng không tệ lắm, lực lượng tinh thần phân bố vô cùng đều, không có bất cứ vấn đề gì, ngươi có thể thử nghiệm phù văn phức tạp hơn rồi." Lục Hoa phu nhân cầm ngọc bản của Hàn Lập lên nhìn nhìn, nói ra. Hàn Lập gật gật đầu, thần thức chui vào bên trong ngọc giản, đi nghiên cứu phù văn phức tạp hơn. So với Hàn Lập, ba người Hiên Viên Hành kém hơn không ít, sau khi thử bốn năm lần, mới khắc xuất ra một cái phù văn Tinh Thần. Lục Hoa phu nhân kìm chế nhẫn nại, chỉ điểm kỹ càng chỗ thiếu sót của ba người, nên kỹ nghệ ba người cũng nhanh chóng tiến bộ. Mà Hàn Lập lại lĩnh ngộ cực nhanh những phù văn tinh thần kia, ngoại trừ một ít khó khăn bình cảnh, những chỗ khác căn bản không cần Lục Hoa phu nhân chỉ điểm, làm cho lão bớt lo không ít.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]