Dịch giả: Đôc Gia Đại Thiếu
Biên: Độc Hành
“Thạch đạo hữu, tiếng chuông vang lên như thế này, chẳng lẽ?” Hàn Lập thu liễm tâm thần, hỏi,
“Không sai, phụ hoàng đã xuất quan, có lẽ ngày mai sẽ triệu kiến chúng ta. Đến lúc đó, chúng ta cứ theo kế hoạch mà làm.” Thạch Xuyên Không gật đầu đáp.
“Được.” Hàn Lập gật đầu nhẹ, sắc mặt ngưng trọng.
“Lệ đạo hữu không cần lo lắng, kế hoạch của Tam ca không hề có sơ hở, phụ hoàng nhất định sẽ đáp ứng.” Thạch Xuyên Không nhìn sắc mặt Hàn Lập, trấn an hắn.
Hàn Lập cười cười, cũng không nói thêm gì nữa.
Thạch Xuyên Không dặn dò Hàn Lập những điều cần chú ý khi yết kiến xong, cũng tản đi phân thân.
Hàn Lập nhìn chăm chú Thánh Sơn một lúc lâu, rồi quay người trở về phòng.
Một đêm trôi qua rất nhanh.
Sáng sớm ngày thứ hai, Hàn Lập ăn mặc chỉnh tề, đi vào chính sảnh.
Thạch Phá Không và Thạch Xuyên Không đều đã đợi sẵn ở đây. Hai người đều mặc y phục màu tím, lưng mang đai ngọc, đầu đội tử kim hoa quan giống như hoàng gia phàm tục, cực kỳ cao quý.
Trên tử kim quan của Thạch Phá Không có ba khối Minh Châu toả sáng, còn tử kim quan của Thạch Xuyên Không thì một viên cũng không có, lộ ra vẻ ảm đạm.
“Thật có lỗi, để hai vị đợi lâu rồi.” Hàn Lập nhìn qua trang phục hai người rồi nói.
“Không sao, chúng ta cũng mới đến.” Thạch Xuyên Không cười nói.
“Đi thôi.” Thạch Phá Không gật đầu với Hàn Lập rồi đi thằng ra ngoài.
Ba người vừa ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-chi-tien-gioi-thien-pham-nhan-tu-tien-2/1461825/chuong-833.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.