Dịch giả: ronkute
"Haizz, Kim Đồng..." Hàn Lập cười khổ một tiếng.
Khi hàm răng của Kim Đồng chuẩn bị chạm tới thanh trường đao thì nó chợt ngừng lại, chiếc đầu nhỏ ngẩng lên và nhoẻn miệng cười với Hàn Lập, nói: "Nói là phải giữ lời đó nghe?"
"Tất nhiên."
Hàn Lập ngẩn ra rồi gật đầu ngay lập tức.
Trên khuôn mặt của Kim Đồng lộ vẻ đắc ý, tay nhỏ buông thanh trường đao màu tím ra.
Hàn Lập lắc đầu vung tay thu trường đao, chiếc lưới màu vàng cùng với cổng chào màu trắng lại, chờ sau khi rời khỏi nơi này rồi hẳn kiểm tra kỹ càng hơn.
"Ồ, đây là..."
Hàn Lập chợt vẫy tay chụp lấy một cây linh trúc màu bạc dài mấy trượng, thứ này không ngừng tỏa ra những gợn sóng kinh người.
Khí tức của cây gậy trúc màu bạc này rất giống với bộ rễ trúc màu bạc mà hắn từng thấy và đào được ở bên trong vườn thuốc kia.
Bên cạnh cây gậy trúc màu bạc còn có một vài linh thảo quý giá khác, nhìn dáng vẻ thì giống như vừa được ngắt lấy.
Ánh mắt của Thạch Hạo lấp lóe, xem ra, người đã chặt đi báu vật Huyền Thiên ở vườn thuốc trước kia chính là Cừ Linh.
Bảo vật Huyền Thiên bên trên cây Huyền Thiên tiên đằng kia, như vậy chính xác là chiếc hồ lô xanh biếc này.
Nửa ngày đảo mắt trôi qua, những thứ nằm đầy trong đại điện đều được phân loại cả.
Trong mắt Hàn Lập tràn đầy vẻ vui mừng.
Bảo vật mà Cừ Linh mang trên mình hoàn toàn vượt xa dự liệu của hắn.
Những tài liệu, linh thảo quý giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-chi-tien-gioi-thien-pham-nhan-tu-tien-2/1461467/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.