Dịch giả: Mị Nguyệt
Biên: Độc Hành
Hàn Lập nhìn qua, khẽ nhướng mày.
Ở chính giữa những pho tượng đá sống động kia, nổi bật nhất là pho tượng lão đạo sĩ và một cung trang nữ tử cực kì tinh xảo.
Lão đạo sĩ có tướng mạo gầy gò, dưới hàm mọc chòm râu dê, thân đạo bào có nếp uốn gợn sóng, tay áo tung bay, tựa như đang cưỡi gió đi, phong thái tiên phong đạo cốt.
Mà vị cung trang nữ tử kia lại có thân hình cao lớn hơn nam tử, khuôn mặt lại có phần khác biệt, lộ ra đường nét rắn rỏi, thể hiện tư thế oai hùng bừng bừng phấn chấn.
Hàn Lập thấy vậy, không khỏi lắc đầu khẽ, thầm nghĩ nếu đổi một bộ áo giáp thì có lẽ đã có khí chất khác rồi.
Đang trầm ngâm, hắn bỗng nâng một chưởng lên, đánh xuống phía bên trái.
"Á á!!! Ấy..."
Chỉ nghe một tiếng rên rỉ, nương theo tiếng "Ầm" vang dội, bộ khung xương sáng bóng tựa ngọc bị hắn ra đòn từ trên cao, đánh bay rớt ra ngoài, nặng nề ngã vào bức tường,
"Ngươi là người phương nào?" Hàn Lập nhìn khung xương chất đống bị hắn đánh vỡ tan, nghiêm nghị quát.
Chỉ thấy bên trong khung xương, một đoàn lục quang lốm đốm chậm rãi bay lên, như vô số đom đóm tụ lại thành đàn, lờ mờ tạo thành hư ảnh một lão đạo khô gầy, có vẻ là một đám tàn hồn mà thôi.
Hàn Lập nhìn kỹ, phát hiện dáng người kia, lại giống y đúc pho tượng đất.
"Hả, hỗn tiểu tử nhà ngươi, dám dùng một chưởng đánh bộ xương đạo gia ta hóa thành bột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-chi-tien-gioi-thien-pham-nhan-tu-tien-2/1461456/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.