Dịch giả: Nguyên Anh
"Đương nhiên rồi, trước đây vãn bối ngẫu nhiên lấy được một vật, không biết tiền bối có hứng thú với nó hay không?” Hàn Lập mỉm cười, cũng không nói nhiều liền lật tay lấy ra một trang giấy mỏng manh màu vàng nhạt.
“Đan phương? Ha ha, với tầm mắt của lão phu nhà ngươi đừng lấy mấy đan phương phổ thông ra cho đỡ phí công, tối thiểu cũng phải là Địa giai đan phương mới tạm chấp nhận được.” Hô Ngôn Đạo Nhân liếc mắt nhìn, vừa cười vừa nói.
Dứt lời lão khẽ vẫy tay thu lấy trang giấy vàng nhạt Hàn Lập vừa mới đem ra.
“Thừa Uyển Đan? Chà chà, đan dược phù hợp cho Chân Tiên Cảnh Trung Kỳ, Hậu Kỳ sử dụng, là một loại Địa Giai đan phương…Coi như cũng được.” Hô Ngôn Đạo Nhân tấm tắc khen lạ mấy tiếng rồi cất trang giấy, tiếp đó lật tay lấy ra một thạch phiến màu trắng đưa cho Hàn Lập.
Hàn Lập nhận lấy thạch phiến rồi đưa lên trán xem xét.
“Đồ án trận pháp cùng với các vật liệu cần chuẩn bị ta đã liệt kê rõ ràng, muốn bố trí chắc cũng không quá khó khăn. Nhưng lúc sử dụng cần phải lưu ý chuẩn bị linh thạch đầy đủ để duy trì trận pháp vận chuyển liên tục, nếu do thiếu hụt linh thạch mà bị ngắt quãng giữa chừng thì mọi công sức sẽ đổ sông đổ biển, khôi lỗi không hoàn thiện mà hạt Mẫu Đậu cũng sẽ hỏng.” Hô Ngôn Đạo Nhân cẩn thận nhắc nhở.
“Đa tạ tiền bối.” Hàn Lập cất thạch phiến khỏi trán, gật nhẹ đầu đáp lời.
“Được rồi, nếu không còn chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-chi-tien-gioi-thien-pham-nhan-tu-tien-2/1461304/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.