Dịch giả: cubihu
"Chuyện đến bây giờ còn muốn bỏ đi, coi ta như bùn đất sao?" Lân Cửu đang trong cơn giận dữ, tất nhiên là không chịu bỏ qua, hét lớn.
Gã vừa dứt lời, hai tay vê ra một tấm tiên phù màu vàng, tung lên trên không trung.
Một tiếng "xoẹt"!
Tiên phù lập tức bùng lên ngọn lửa màu vàng, rồi hóa thành một mảnh quang mang bao phủ cả người Lân Cửu vào bên trong.
Bóng người gã mờ nhạt, rồi trong nháy mắt, biến mất tại chỗ.
Hàn Lập dùng thần thức thoáng đảo qua, phát hiện trong nháy mắt gã ta đã đi đến mấy ngàn dặm, thực sự đã chặn hồng y nữ tử kia lại.
Hắn đưa mắt nhìn về phía lão giả gầy gò bỏ chạy, lộ vẻ đăm chiêu.
Sau một khắc, hắn triệu hồi Trọng Thủy Chân Luân vào trong cơ thể, quanh thân vang lên tiếng "đì đùng", hiện lên từng sợi điện quang màu bạc.
Ngay sau đó, từng luồng hồ quang điện to cỡ miệng chén điên cuồng tuôn ra, trong nháy mắt ngưng tụ thành lôi điện quang trận rộng hơn một trượng. Quang trận bao phủ hắn vào bên trong, lóe lên một cái rồi biến mất.
Bên ngoài mấy vạn dặm trên bầu trời đại dương Lôi Bạo sâu thẳm, lão già gầy gò được bao phủ trong ánh sáng mông lung vừa ngự không, vừa chửi rủa:
"Thật xui xẻo, thực sự là hết sức xui xẻo! Như thế nào mà hết lần này tới lần khác lão phu lại đụng phải hai sợi cọng rơm cứng. Không bỏ chạy chỉ sợ phải để lại mạng ở đó rồi! Người ta nói trên đầu chữ "sắc" có nét "đao", trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-chi-tien-gioi-thien-pham-nhan-tu-tien-2/1461281/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.