Dịch giả: cubihu
Biên: Nhóm dịch Phàm Nhân Tông
"Cái này... Lão đạo ta gần đây bận việc đến hoa mắt váng đầu, sẽ không làm phiền.." Lão đầu Hô Ngôn nghe thấy lời nói ấy của Vân Đạo chủ thì khoát tay lia lịa nói.
"Hoa mắt váng đầu... Đến bên trong động phủ của thiếp có cái giường huyền băng vạn năm mà nằm trên đó một đêm thì tinh thần sẽ trở nên sảng khoái..." Đôi mắt đẹp của Vân Đạo chủ liếc một cái, rồi nàng nói.
"Ôi chao, trí nhớ của ta thật tệ! Lúc ta tới đây thì ở động phủ đang luyện chế một lò đan dược, hiện tại không sai biệt lắm đã đến thời điểm mở lò rồi. Xin lỗi không tiếp chuyện được, xin lỗi không tiếp chuyện được." Trên trán lão đầu Hô Ngôn mơ hồ đổ mồ hôi, lời còn chưa dứt, trên người lão ta đã lóe lên lam quang. Cả người "bụp" một cái hóa thành vô số quang điểm, tan biến không còn dấu tích.
Vân Nghê thấy vậy thì môi anh đào hơi mím lại, đôi mắt sáng xoay tròn. Nàng xem như không có ai ở xung quanh, cười khanh khách vài tiếng lộ ra không sót chút nào vẻ phong tình vạn chủng.
Nữ tử váy đen và thanh niên tóc vàng coi như không thấy cuộc trò chuyện giữa Vân Đạo chủ và lão đầu Hô Ngôn. Sau khi lão đầu Hô Ngôn rời đi, cả hai cũng không nói một lời nào, rời khỏi đại điện.
Hùng Sơn thấy vậy cũng thấp giọng cáo từ, rồi rời đi.
Trong điện chỉ còn lại có hai người Âu Dương Khuê Sơn và Vân Nghê.
"Ngươi dự định xử trí hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-chi-tien-gioi-thien-pham-nhan-tu-tien-2/1461233/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.