Dịch giả: loki1994
Hàn Lập không có đem ngọc giản trong tay cất đi mà đem đặt lại cạnh thi hài của Lạc Mông.
Y dù sao cũng đã từng là Tổ thần của Ô Mông đảo, măc dù đã chết do kiếp nạn của hắn đã tới, nhưng cuối cùng cũng để lại di ngôn, còn về phần kia…, bởi vì trong tộc không có bất kì tu sĩ Đại Thừa nào mà y cố ý không cho tộc nhân biết, dùng kế này để hoãn bình, rốt cuộc cũng không xác định được.
Bất quá, tại di ngôn cũng đã đề cập, nếu như ngày sau thật sự có tộc nhân có thể Độ kiếp thành công, lấy những tài liệu mà y lưu lại để luyện chế Địa Chích hóa thân, trở thành Tổ Thần mới của Ô Mông đảo, tiếp tục che chở tộc nhân về sau.
Tuy nói đại đạo vô tình, nhưng loại tu luyện lấy huyết mạch hậu nhân cung cấp tín niệm làm căn cơ Tổ Thần trong con đường tu luyện Địa Tiên, so với con đường tu tiên bình thường thì có thêm một chút vướng bận, cũng như vài phần Yên Hóa khí ở nhân gian.
“Lạc Mông đạo hữu, mặc dù ta không thể trở thành Tổ thần mới của Ô Mông đảo, nhưng nếu ta đủ khả năng, thì sẽ chú ý để bảo vệ tộc nhân của ngươi một chút. Những tài liệu này của ngươi xem như là thù lao cho ta.” Hàn Lập đối với thi hài nhàn nhạt nói ra.
Dứt lời, hắn thu hồi ánh mắt, tiện tay cầm lấy một trong ba khối ngọc giản còn lại trên mặt đất, dán vào mi tâm.
Sau một lát, khóe miệng của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-chi-tien-gioi-thien-pham-nhan-tu-tien-2/1461087/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.