Mí mắt Lệ sư huynh khẽ run rẩy, có thể thấy được trong tâm lý hắn đang đấu tranh tư tưởng dị thường kịch liệt.
Qua một lúc sau, hai mắt đóng chặt của hắn mở ra, gắt gao nhìn chằm chằm vào viên thuốc trong tay Hàn Lập, trong mắt lộ ra vẻ cuồng nhiệt.
Hàn Lập không nói cái gì nữa, đem thuốc bỏ vào trong miệng hắn, nhìn hắn cố gắng nuốt thuốc xuống cổ họng, lúc này mới nhẹ nhàng rút từng cây ngân châm trên người hắn ra.
Khi gỡ xuống tất cả những cây ngân châm xong, dược lực đã bắt đầu phát tác, Lệ sư huynh trên sắc mặt tái nhợt xuất hiện vài tia đỏ ửng bất thường, cả hai gò má cũng dần đỏ ửng lên. Thân thể hắn lúc này bị co giật, tay chân bắt đầu run rẩy, trong miệng liên tục phát ra những thanh âm rên rỉ trầm thấp.
Có thể thấy được, hắn không muốn lộ cái xấu trước mặt Hàn Lập, tận lực áp chế thanh âm của mình, nhưng loại thống khổ phi nhân này làm cho hắn phải hét to.
Tiếng hô của Lệ sư huynh càng lúc càng lớn, thân thể co giật cũng càng lúc càng đáng sợ, qua một thời gian dài, tiếng hô của hắn mới chậm rãi nhỏ xuống, cho đến khi rống lên một tiếng lớn xong rồi hoàn toàn biến mất.
Sắc mặt hắn bắt đầu khôi phục như bình thường, thân thể cũng ngừng co giật, xem ra hắn đã trải qua giai đoạn thống khổ nhất rồi.
Lệ sư huynh chậm rãi chỉnh lại thân thể, hai chân khoanh lại, ngồi xuống bất động tại chỗ điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2324362/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.