Mười mấy ngày sau, vào một buổi trưa, Hàn Lập lại lén lút trốn ra ngoài thần thủ cốc, ra ngoài tìm Lệ Phi Vũ để gặp mặt.
Kỳ thật cũng không thể nói là hắn lén lút đi ra ngoài, Mặc đại phu đối với việc hắn thường xuyên xuất cốc sớm đã sớm nắm trong lòng bàn tay, nhưng đối với việc này tựu không hề can thiệp, tùy ý Hàn Lập tiến xuất tự do.
Kiểu làm bất quản bất vấn ngay từ đầu làm cho Hàn Lập trong lòng có chút sợ hãi. Chẳng biết đối phương có chuẩn bị, tính toán gì. Quan sát động tĩnh phía sau vài lần, hắn phát hiện thật sự không ai theo dõi mình, hắn cũng tựu yên lòng, phía sau không có nguy hiểm, tự mình di chuyển nhanh hơn.
Sau một thời gian dài di chuyển,bỏ lại phía sau cả quãng đường dài Hàn Lập cũng dần dần có chút sáng tỏ, đối phương để mình tự do như thế ắt có nguyên nhân.
Mặc đại phu đối hàn lập nhẫn lại như vậy, chính là bởi hắn cũng có nỗi khổ bên trong.
Hắn mặc dù ép Hàn Lập dùng "Thi trùng hoàn" và sử dụng tính mạng thân nhân Hàn Lập ra đe dọa, đem Hàn Lập ép tới tử lộ, nhưng cũng biết nếu dung phương pháp thô bạo này để áp chế đối phương, đối phương trong lòng nhất định đầy oán khí, tu luyện sau này không thể nào cam tâm tình nguyện. Nếu như lại hạn chế sự tự do của hắn, như vậy, khẳng định rằng sẽ có sự phản kháng của hắn. Dù sao Mặc đại phu đúng là muốn cho hắn chủ động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2324334/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.