Cuối cùng, Hàn Lập cũng từng bước từng bước đi vào thôn.
Một bước vào thôn, hắn đã nghe được âm thanh nhạc khí vui vẻ vang trời, cũng dọc theo đường nhỏ trong thôn mà đi tới, một bóng thôn dân cũng không nhìn thấy.
Hàn Lập trong lòng chợt động, loại khung cảnh cùng âm thanh này, hắn khi còn bé rất quen thuộc, cái này rõ ràng là một hộ thôn dân nhà có hôn sự, người trong thôn đều tới chúc mừng hoặc xem náo nhiệt.
Hàn Lập lấy lại tinh thần, đem linh thức chậm rãi phóng ra ngoài. Kết quả phát hiện già trẻ trong thôn, quả nhiên đều tụ tập tại một chỗ. Vị trí mà bọn họ tụ tập, Hàn Lập cảm thấy nhìn rất là quen mắt, cái này không phải chính là chỗ gia đình mình sống sao?
Hàn Lập giật mình.
"Chẳng lẽ là…?" Hàn Lập mơ hồ đoán được cái gì đó.
Hắn bước nhanh tới, nhanh chóng băng quá các căn nhà, cua qua lại mấy lần, trước mắt đột nhiên sáng ngời.
Chỉ thấy mấy trăm thôn dân, đều vây quanh trước sân của một căn nhà.
Căn nhà lợp ngói khang trang có vẻ khá hơn các căn xung quanh, trước cửa có gắn một chữ Hỉ thật lớn. Trước sân còn có một đội chơi nhạc, đang ở đó chơi trông rất náo nhiệt.
Mà các thôn dân hoặc đứng, hoặc có người ngồi thẳng xuống đất. Bọn họ tụm năm tụm ba, có người thì thầm, có người lớn tiếng tranh luận cái gì đó, cũng có người dùng ánh mắt hâm mộ không ngừng nhìn vào phía bên trong nhà.
bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2324207/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.