"Thời điểm nào thì không có nói đến, chỉ là nghe khẩu khí phảng phất là ngày gần đây nhất. Về phần địa điểm mở hội hình như cũng không có nói qua." Tôn Nhị Cẩu gãi gãi đầu, có chút xấu hổ nói.
Hàn Lập lông mày nhíu chặt, xem ra tin tức mà Tôn Nhị Cẩu biết cũng không xác thực, khẳng định có rất nhiều chỗ thiếu sót.
Vì vậy hắn cúi đầu trầm ngâm một lát, trong đầu đột nhiên chợt lóe lên một tia sáng, có một chủ ý rất thần kỳ.
Hàn Lập bắt đầu cẩn thận đánh giá Tôn Nhị Cẩu, đột nhiên mỉm cười nói với hắn:
"Tôn Nhị Cẩu, mấy ngày nay ngươi làm việc khiến ta rất hài lòng, đặc biệt là tin tức cuối cùng công lao càng không nhỏ, cho nên ta chuẩn bị trọng thưởng cho ngươi!"
Tôn Nhị Cẩu vừa nghe, trong lòng mừng rỡ, trên mặt cũng không khỏi vui như nở hoa.
Không ngờ rằng chỉ cung cấp mấy tin tức nhỏ mà thôi, là có thể thu được thưởng thức của vị đại gia này, chuẩn bị muốn đền đáp xứng đáng mình. Xem ra vị này làm việc thật đúng là rất sảng khoái, không hiểu đối phương trọng thưởng thế nào cho mình, chẳng lẽ định ban cho một đống vàng bạc châu báu sao?
Tôn Nhị Cẩu không khỏi mơ mộng viển vông.
"Ngươi có hứng thú làm bang chủ Tứ bình bang hay không đây!" Hàn Lập một từ choáng váng trời đất, làm cho Tôn Nhị Cẩu sợ đến sắc mặt đại biến, mất hồn mất vía.
"Công tử gia chòng ghẹo cái gì, chớ nên bỡn cợt tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2324164/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.