"Bất quá, Trúc cơ đan tuy chưa chính mắt gặp qua nhưng giá trị và tầm quan trọng của nó thì Hàn Lập cũng đã được biết tới, ngẫm lại trong Thăng Tiên đại hội, có gần ngàn người tu tiên tại lôi đài tranh đấu đến sống chết cũng là vì cái gì? Chẳng phải là hơn phân nửa đều do sự hấp dẫn của Trúc cơ đan sao! Mà lúc này vị Diệp sư thúc lại định dùng một chút linh thạch và pháp khí để hoán đổi, chẳng lẽ còn tưởng mình là một đứa trẻ vừa xuất sơn sao?" Hàn Lập âm thầm cười lạnh thầm nghĩ tất cả, nhưng ánh mắt lại măng vẻ cung kính tựa hồ đang chăm chú nghe đối phương nói chuyện
Diệp lão giả đối với biểu hiện của Hàn Lập rất hài lòng, dù sao thì vái vị sư chất tương lai này khi nghe tới việc hoán đổi Trúc cơ đan thì cũng không có cự tuyệt ra mặt xem ra thật sự còn có hy vọng trao đổi được
Ngay từ đầu, hắn cũng không định nói ngay việc trao đổi Trúc cơ đan, bởi chỉ cần là người có chút tâm cơ cũng sẽ không thể đem vật trân quý như thế ra trao đổi được, hắn cũng chỉ là mới ném đá dò đường thôi
Nhưng nhìn thấy thái độ của đối phương cũng không hẳn là không có thể thương lượng được làm cho hắn cực kỳ vui vẻ.
Chỉ cần đối phương có ý định hoán đổi, lão tuyệt đối tự tin có thể thỏa mãn các yêu cầu của đối phương để đổi lấy viên Trúc cơ đan, nghĩ tới đây nét cười trên mặt Diệp lão giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2324110/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.