"Băng Yêu, không phải là ngươi thấy người ta không thuận mắt, muốn châm ngòi để ta tìm Diệp Xà đánh một trận hả" Đại hán đầu bóng lưỡng trừng mắt, tức giận nói.
"He he. Sao có thể. Ngươi không phải muốn đi gặp Giáo chủ sao? Bây giờ đi là vừa lúc vì giáo chủ còn chưa bắt đầu Huyết tế." Bóng trắng bị Đại hán nói trúng tâm sự, nên phải chuyển sang chủ đề khác.
Đại hán đầu bóng lưỡng biết rõ đối phương nói lời không thật với lòng, cũng chỉ có thể "Hừ" một tiếng rồi bước vào trong bóng tối.
Liên tiếp rẽ mấy rẽ, đi qua sáu bảy đình viện, đại hán mới đến bên cạnh một hòn giả sơn hẻo lánh rất lớn, trên mặt bắt đầu xuất hiện vẻ kính sợ.
"Thuộc hạ Thiết La bái kiến giáo chủ!" Đại hán khom người lớn tiếng nói.
"Thiết La. Sao lại bị thương?"
Giọng nói quan tâm của một trung niên nhân truyền từ hòn giả sơn ra. Nơi mà giáo chủ Hắc Sát giáo bế quan lại ở bên dưới giả sơn, chỉ sợ đám người Hàn Lập vạn vạn lần không thể tưởng tượng được.
"Đa tạ giáo chủ quan tâm. Thuộc hạ chính là thi triển Hóa Yêu thuật, nên hao tổn một ít nguyên khí." Đại hán nghe giáo chủ Hắc Sát giáo vừa nói như vậy, vội vàng đáp lại một cách cẩn thận.
Đại hán vừa dứt lời, vị giáo chủ nhất thời không đáp lại, mà sau một lúc lâu mới âm u nói:
"Trông bộ dạng của ngươi thì thấy nhiệm vụ lần này đã thất bại. Nếu không, tên ký danh đệ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2323781/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.