Chương trước
Chương sau
Theo thanh âm truyền ra, Phong Vân phiên trong tay Hoàng sư thúc phát ra hoàng quang chói mắt rồi đột nhiên biến đổi, nổ tung.

Nhất thời một mảng sương trắng trên lá cờ theo đó mà điên cường tuôn chảy, so với lúc trước nồng đậm hơn, có diện tích lớn hơn. Đảo mắt một cái liền đem tất cả mọi người bao phủ bên trong.

"Muốn chết!"

Bên trong sương mù truyền đến tiếng rống giận dữ của người tên gầy còm như bộ xương khô cùng với tiếng cười đầy yêu mị nhưng giận dữ của nữ tử xinh đẹp kia. Tiếp theo là vài tiếng "Ầm, ầm" thật lớn vang lên từ bên trong sương mù, hiển nhiên là vị Hoàng sư thúc đang giao thủ với hai tu sĩ Kết Đan Kỳ kia.

Bọn người Hàn Lập tự nhiên không buông tha cơ hội chạy trốn này, cơ hồ ngay khi sương mù xuất hiện thì các tu sĩ của Hoàng Phong Cốc đều vội vàng ngự khí bay đi tứ phía.

Hàn Lập ỷ vào tốc độ của Thần Phong chu liền bay lên trên cao.

Phương hướng này so với các nơi khác thì tu sĩ ngăn cản đông hơn rất nhiều, chẳng qua tu vi pháp lực so với những nơi khác thì yếu hơn một tí. Hàn Lập cảm thấy từ nơi đây đột phá vòng vây thì thích hợp hơn.

Cùng ý tưởng với Hàn Lập cũng không có nhiều lắm, đại bộ phận những tu sĩ đồng môn đều hướng đến những nơi có ít người ngăn cản mà bỏ chạy, khiến cho Hàn Lập lắc đầu không thôi.

Trong chớp mắt, Hàn Lập thừa dịp hỗn loạn liền né được mấy người, vọt ra gần ngoài biên của vòng bao vây.

Ở đó sương mù đã ảm đạm đi rất nhiều, tu sĩ ma đạo cũng mơ hồ nhìn thấy thân ảnh đang nhanh chóng trốn thoát của Hàn Lập.

Chẳng qua bởi vì do Thanh Hỏa chướng nên đập vào mắt bọn kia tự nhiên là một đoàn mây mù màu đỏ rất lớn mà thôi, điều này làm cho tu sĩ Ma đạo ngẩn ra.

Nhưng lập tức có ba ngã ở phụ cận đồng thời giương tay lên, một đạo kim quang, ba đạo hoàng quang cùng với một mảng lớn hắc khí hướng đến Hàn Lập đánh tới.

Hàn Lập hừ một tiếng, ngón tay điểm một chút ở pháp khí Quy Xác trước người khiến cho nó lập tức lớn hơn mấy lần, hướng về phía trước nghênh đón. Đồng thời linh lực dưới chân cũng điên cuồng rót vào Thần Phong Chu, làm nó bay nhanh hơn ba phần.

Chủ ý của hắn đã định rõ ràng, hiện tại không phải là thời cơ chiến đấu dây dưa, bởi vậy hắn cũng không có tiếc tổn hao pháp lực, tranh thủ từng giây để nhanh chóng thoát thân, nếu không những địch nhân ở xung quanh bay đến thì đã không kịp để chạy thoát rồi. Hơn nữa, hắn đối với Quy Xác pháp khí còn có một sự tự tin, dù sao thì độ cứng rắn cũng hơn hẳn Bạch Lân thuẫn a.

Tâm niệm của Hàn Lập vừa động thì Quy Xác pháp khí cùng với kim, hoàng quang va chạm với nhau. Quả nhiên liền đem chúng nó ngăn cản lại. Nhưng đoàn hắc vụ kia lại cực kỳ thông minh, bỗng nhiên một hóa thành hai, không hề ngạnh kháng với Quy Xác pháp khí mà ngược lại theo hai bên sườn lướt qua. Tuy chậm trễ một chút nhưng vẫn có thể vọt tới hai bên sườn của Hàn Lập, biến thành một cái quỷ đầu lớn đến hai ba trượng, hung hăng đem Hàn Lập và Thần Phong Chu nuốt lấy.

Hàn Lập thấy như vậy chẳng những không có kinh ngạc mà ngược lại trong lòng còn cười lạnh một tiếng, tiếp theo nhấc hai tay lên, hơn trăm hỏa cầu rời tay bay đi. Trong khoảnh khác liền đem Quỷ đầu đó đập nát. Hiện tại Hàn Lập đối phó với mấy cái tà công sơ cấp của ma đạo này đã có kinh nghiệm nhiều rồi a.

Thừa cơ hội này, Hàn Lập "Hô xích" một tiếng, thân hình chợt lóe, bay qua giữa hình quỷ đầu vẫn chưa hình thành trọn vẹn kia. Đảo mắt đã thoát ra khỏi vòng vây, bỏ mấy tên tu sĩ Ma đạo ở lại phía sau.

Những tu sĩ này không đắc thủ tự nhiên sẽ không chịu bỏ qua, liền hô to gọi ngỏ với nhau, ngự khí đuổi theo phía sau. Nhưng Hàn Lập lại căn bản không có để ý đến, cứ một đường ngự khí bay đi.

Đúng như là Hàn Lập suy đoán, Thần Phong Chu chính là một tinh phẩm pháp khí phi hành hiếm gặp. Ngay khi bắt đầu còn có thể nghe thấy tiếng của những tên kia chửi mắng không thôi nhưng không bao lâu sau âm thanh càng ngày càng nhỏ. Đến cuối cùng, sau một đoạn thời gian chạy như điên, phía sau đã không còn một bóng người nào nữa.

Tuy quay đầu lại thấy như vậy nhưng Hàn Lập cũng không dám lơi lỏng chút nào, phi hành thêm chốc lát mới bắt đầu chậm lại, hướng đến bốn phía dò xét một chút. Sau đó dùng mũi chân điểm lên Thần Phong Chu, cấp tốc bay xuống phía dưới.

Tình huống hiện tại của Hàn Lập cũng không hề tốt chút nào, khi tạo thành vòng bảo hộ liên hợp thì pháp lực của hắn tiêu hao non nửa, ngoài ra còn chạy như điên một trận, cần phải nhanh chóng khôi phục pháp lực, nếu không thì sẽ có phiền toái lớn khi gặp cường địch.

Hàn Lập suy nghĩ như vậy liền cả người hạ xuống bên dưới một ngọn núi hoang. Sau đó đem độc vụ Thanh Hỏa Chướng thu lại, tìm một địa phương bí mật, bên dưới một khối cự thạch lớn khoanh chân ngồi xuống.

Sau đó, hắn liền lấy bên trong túi trữ vật ra một viên linh thạch màu lam, bắt đầu quá trình bổ sung pháp lực.

Còn Khúc Hồn thì đứng bên người canh gác cho hắn.

Sau khi Hàn Lập ngồi xuống không bao lâu, trên bầu trời liền có một đạo hồng quang vội vàng hốt hoảng xẹt qua, phía sau có năm sáu đạo hắc, lục quang truy binh theo sát.

Bon họ một trước một sau cấp tốc bay phía trên Hàn Lập, hiển nhiên lại là đang truy đuổi một gã tu sĩ may mắn phá được vòng vây.

Nhưng hết thảy Hàn Lập cũng không có để ý, tất cả tâm thần đã tiến vào cảnh giới "hư vô" mới có thể khôi phục được pháp lực nhanh hơn một ít.

Chẳng biết qua bao lâu sau, hai mắt đang nhắm của Hàn Lập đột nhiên mở ra. Lúc này pháp lực của hắn cũng đã khôi phục được bảy tám phần rồi, hắn cũng không muốn ở thêm chỗ này nữa.

Nhìn lên sắc trời, lúc này cũng đã bắt đầu tối rồi, bóng đêm đã cũng bao phủ mọi nơi.

Nhugnw Hàn Lập cũng không có động thân mà chậm rãi thả thần thức ra, cẩn thận tìm tòi chung quanh một chút.

Quả nhiên không có tu sĩ ma đạo ở phụ cận, khẳng định bọn họ sau khi phục kích đã đuổi giết chủ đội kia rồi.

Nghĩ vậy, Hàn Lập lắc lắc đầu. Lấy thực lực của đối phương thì chủ đội sợ rằng lành ít dữ nhiều.

Hàn Lập tuy có chút không muốn nhưng vẫn xuất ra Thần Phong Chu, cùng với Khúc Hồn hướng đến Nguyên Vũ Quốc bay đi.

Tuy tu sĩ của Nguyên Vũ quốc cũng hơn phân nữa chôn vùi tại Việt Quốc nhưng Ma đạo lục tông muốn "tiêu hóa" hết tu tiên giới của Việt quốc cũng cần mấy tháng, trong thời gian này thì Nguyên Vũ quốc tạm thời an toàn.

Hàn Lập không định đi đến địa điểm tập hợp, rồi đuổi theo chủ đội của Hàn Phong Cốc. Đội ngũ chạy trối chết kia nói không chừng đã bị ma đạo lục tông đuổi giết, hiện tại tìm bọn họ không phải là tự chui đầu vào lưới sao?

Huống hồ, trong đầu hắn còn có ý niệm muốn tranh thủ cơ hội này tìm một địa phương khác để tu luyện nữa. Đi theo tu sĩ Hàn Phong Cốc đào thoát khỏi Việt Quốc thì vận mạng cũng chỉ là một quản sự cao cấp, Hàn Lập cũng không muốn cả đời phải như vậy.

Nếu không có gì thay đổi thì sau khi ma đạo lục tông thôn tính vài nước, cuối cùng sẽ chỉnh đốn lực lượng để quyết chiến với Minh đạo.

Khi đó cả Thiên Nam này cũng không có được nơi nào bình an a.

Điều đó và ý muốn yên ổn tĩnh tu của Hàn Lập căn bản không giống nhau.

Hôm nay, trước tiên hắn muốn đến Nguyên Vũ quốc xem thử cái Truyền tống trận kia có hay không có khả năng chữa trị, nhìn lại xem rốt cuộc là như thế nào?

Nếu tình huống không xấu thì hắn liền sử dụng Truyền tống trận đi đến một địa phương khác, thoát khỏi sự tranh đấu này.

Hàn Lập yên lặng suy nghĩ trong lòng, Thần Phong Chu cũng đã biến thành một đạo bạch quang, biến mất nơi chân trời.

Hai ngày sau, Hàn Lập rút cuộc cũng đã xuất hiện trên bầu trời biên giới giữa Việt Quốc và Nguyên Vũ Quốc.

Quay đầu nhìn về dãy núi Việt Quốc ở phía sau, khẽ thở dài một cái, hắn liền mang theo Khúc Hồn đi vào bên trong Nguyên Vũ quốc.

Hàn Lập không hề biết, nửa ngày sau khi hắn tiến vào trong Nguyên Vũ quốc, liền có đội ngũ Ma đạo hơn vài chục người cũng xuất hiện và đồn trú tại nơi đây. Bọn họ phụ trách giám sát biên giới liên miên mấy trăm dặm này. Về sau nếu có tu sĩ muốn trốn vào Nguyên Vũ Quốc tự nhiên sẽ bị bọn họ nửa đường tiêu diệt.

Hàn Lập vừa tiến vào Nguyên Vũ Quốc liền ngự khí bay thẳng đến Kim Mã Thành.

Phi hành liên tục ba bốn ngày sau, rút cuộc đã nhìn thấy dãy núi non ở phía tây của Kim Mã thành.

Từ trên cao cẩn thận phân biệt trong chốc lát, hắn cuối cùng cũng đã tìm thấy chỗ ở của Tề Vân Tiêu, sau đó mới chậm rãi hạ xuống.

Hàn Lập từ trên Thần Phong chu nhảy xuống, đảo mắt xung quanh vùng thung lũng, trong lòng không khỏi một trận phát lạnh.

Chỉ thấy bảy tám căn thạch ốc giờ đã đông ngã tây nghiêng, thạch ốc cùng với những gian nhà trúc đều đã xiêu vẹo, bị hủy hơn phân nửa.

Trận pháp phòng hộ nơi này đã bị địch nhân mạnh mẽ phá hỏng đi.

Hàn Lập nghiêm mặt, lật tay liền xuất hiện một kiện pháp khi sau đó mới hướng một gian phòng đã sụp hơn phân nửa đi đến.

Tuy nơi này đã bị như vậy lâu rồi nhưng cẩn thận một chút vẫn hơn.

Tiến đến gần căn phòng, Hàn Lập sau khi điều tra từng gian phòng mới phát hiện trong đó cơ hồ đã bị hủy diệt toàn bộ, tìm được một thi hài đã thối rữa.

Hàn Lập bịt lấy mũi, cẩn thận phân biệt một hồi lâu, hai hàng lông mày nhíu nhíu lại.

Xác chết không không phải là của Tề Vân Tiêu mà là của chưởng quầy của trà lâu – một bộ hạ trung thành.

Trong căn phòng cũng không có phát hiện bất kỳ thi thể khác nào, điều này làm cho Hàn Lập thở phào một hơi.

Hàn Lập vừa mới tìm tòi xong, bỗng nhiên thần sắc lạnh lùng, thân hình lóe lên vài cái, người đã đứng trên Thần Phong Chu, sau đó ngẩng đầu nhìn lên bầu trời phía Nam.

Chỉ thấy trên dãy núi non phía Nam đó bỗng nhiên bay ra hai đạo hào quang màu lam, phi thẳng đến chỗ này.

Một lát sau, chúng liền dừng lại cách trước mặt Hàn Lập không xa, tiếp theo quang hoa thu liễm, lộ ra hai người một già một trẻ.

Lão giả tướng mạo bình thường nhưng hai mắt híp lại, có một chùm râu dê bên dưới, là một vị tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, vẻ mặt có chút thay đổi.

Người còn lại là một thanh niên khoảng hai mươi tuổi, khuôn mặt cũng có thể gọi là anh tuấn, nhưng trong hai mắt lại tràn ngập sát khí, hung hăng trừng mắt nhìn Hàn Lập nhưng tu vi cũng chỉ là Luyện Khí Kỳ mà thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.