Thiếu nữ này tuy không tính là tuyệt sắc và hấp dẫn, nhưng vừa rồi cười cười cũng thể hiện được nét yểu điệu thục nữ phong tình vạn chủng.
Điều này làm cho Hàn Lập có chút giật mình!
Nếu không phải "Đại Diễn quyết" công pháp trong người không có hiển hiện một chút phản ứng nào, Hàn Lập gần như tưởng rằng đối phương dùng mị công đối với mình.
Như vậy, hắn nghĩ đối với việc thất thố vừa rồi có chút cổ quái.
Hàn Lập trong lòng thầm thì vài câu, cũng có chút không nhịn được quay đầu lại liếc mắt nhìn thiếu nữ một cái.
Đối phương từ bộ dáng kiều diễm kích động lòng người giờ đã khôi phục dáng vẻ bình thường như trước.
Hàn Lập đang âm thầm nghi hoặc, bên kia Lão giả áo xám lại đi tới hướng hắn.
"Tại hạ là Thiên Thai Đảo Cát Lạp, không biết hai vị đạo hữu xưng hô như thế nào?"
Lão giả khách khí ôm quyền chào hỏi Hàn Lập
Hàn Lập tạm thời gạt bỏ những nghi hoặc trong đầu qua một bên ôm quyền mỉm cười đáp lại:
"Tại hạ Hàn Lập, vị này là Tử Linh tiên tử của Diệu Âm Môn".
Nghe tên Hàn Lập sắc mặt Lão giả vẫn như thường, nhưng sau khi nghe đến tên Diệu Âm Môn và Tử Linh thì vẻ mặt lộ ra nét kinh ngạc
Dại danh "Diệu Âm Môn Tử Linh tiên tử cũng đã từng nghe qua, không ngờ tới hôm nay có thể diện kiến thật sự là may mắn quá!"
Mặc dù Lão giả nói thế nhưng hiện lên trong mắt nồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2323532/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.