Không lâu sau, ngay cả Mai Ngưng cũng nghe được tiếng bước chân lúc nhẹ lúc nặng truyền đến, có người đang chậm chạp tiến về hướng này.
Khuôn mặt xinh đẹp bất an liếc nhìn Hàn Lập một cái.
Không ngờ khuôn mặt Hàn Lập vẫn bình tĩnh, đứng tại chỗ không nhúc nhích. Tựa hồ như cảm nhận được ánh mắt của nàng liền quay mặt lại cười ôn hòa.
Mai Ngưng không tự chủ được, mặt đỏ lên, vội vàng tránh khỏi ánh mắt Hàn Lập, nhưng tinh thần cũng buông lỏng hơn trước.
Tiếng chân nghe ngày càng rõ ràng, thậm chí ngay cả tiếng thở hổn hển cũng nghe được. Hai người ngày càng tập trung hơn.
Làm cho Hàn Lập ngạc nhiên là hình như không chỉ có một người, mà là hai người một trước một sau đi tới.
Hàn Lập nhướn mày, trên mặt mơ hồ có chút sát khí.
Sương mù dày đặc trước mặt bỗng nhiên hơi tản ra, lộ ra một thanh niên tuổi còn trẻ đội một cái mũ cao.
Người này khuôn mặt thanh tú, bên hông đeo một cái thắt lưng bích ngọc, mơ hồ có bạch quang chớp động bên trên.
Nhưng mà thanh niên vừa thấy Hàn Lập thì biến sắc, lập tức hô lớn.
"Là ngươi?"
Người này đúng là Lục đạo truyền nhân Ôn Thiên Nhân, khuôn mặt hắn vô cùng kinh ngạc.
"Đúng là ta. Ngươi có thể an tâm đi" Hàn Lập bình tĩnh nói, đồng thời tay phải nhấc lên, thanh quang chợt lóe, một tiểu kiếm bay "vù" ra, vừa rời tay đã đến trước ngực hắn.
"Cảng" một tiếng vang nhỏ, tiểu kiếm giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2323222/chuong-591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.