Ngọn núi lớn nhất này, chính là ngọn Lục Kỳ Phong cao khoảng chừng ba bốn ngàn trượng, xung bao có vài ba ngọn núi, trông giống quần tinh củng nguyệt. Hơn nữa từ bên sườn núi còn có một đám sơn vụ màu tím bao quanh, làm cho cảnh sắc nơi đây trở nên mông lung và tràn ngập vẻ thần bí không nói nên lời.
Nhưng mà ở chân của ngọn núi này thì ngược lại vô cùng náo nhiệt.
Vây quanh chân ngọn núi này là tầng tầng lớp lớp nhà cửa, kiến trúc nối tiếp nhau san sát. Từ cái nhà tranh đơn giản cho đến đền đài, cung điện cao đến mười trượng đều có cả. Ngoài ra còn có nhiều loại cửa hàng mua bán nhỏ tụ tập ở những ngã ba, ngã tư đường. Dường như là do tự phát mọc lên.
Dọc theo hai bên đường của những cái ngã tư còn có một số cửa hàng mua bán đồ vật. Phần đông khách hàng ở đây là các đệ tử của Lạc Vân Tông. Bọn họ đi lại, mặc cả mua bán với những người chủ tiệm.
Nhìn thấy cảnh này đám bảy tên tu sĩ Hàn Lập đều trợn mắt, há mồm kinh ngạc.
Vị thanh niên họ Du dường như đã quen với cảnh này nên không thèm để ý tới mà thúc dục pháp khí đi qua rồi nhắm thẳng tới một chổ cao hơn trăm trượng có một toà thạch điện vững vàng to lớn mà bay tới.
Toàn bộ Thạch điện này được tạo thành từ những tảng đá màu xanh to lớn, nó cao khoảng hai ba mươi trượng, hai bên còn có một cái điện nhỏ hơn cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2323206/chuong-599.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.