Hàn Lập không nhanh không chậm hạ xuống sau cùng, nhìn thấy những người trước mặt phục dụng đan dược khu trừ chướng khí, trên mặt bỗng hiện lên vẻ mỉm cười.
Với thể chất đã qua tẩy tủy dịch kinh như hắn thì chương khí tự nhiên chỉ trong một lần hô hấp liền bài trừ sạch sẽ.
Lúc này khi mấy người hạ xuống khoảng không cách mặt đất hơn mười trường liền bắt đầu phi hành về phía trung tâm của đầm lầy.
"Yêu hồ kia rất cơ linh, nếu muốn bắt nó chúng ta chỉ có một cơ hội mà thôi. Cho nết nhất định phải tìm một chỗ rộng rãi để nó không thể đào thoát mới bố trận được. Phía trước không xa có một khoảng bằng phẳng, như thế thì không sợ nó chui vào bùn trốn mất." Vương sư huynh như đã định liệu trước nói, xem ra vì lần hành động này mà hắn đã sớm tính kế chu toàn.
Những người khác luôn luôn xem vị sư huynh này như người dẫn đầu, tự nhiên không có ý kiến gì. Mà Hàn Lập lại im lặng mỉm cười.
Sau một lát, năm người đã bay đến một khoảng đất có cỏ xanh trải dài, ở phía xung quanh xa hơn một chút có lơ thơ lác đác vài lùm cây bụi nhỏ.
Lúc này không đợi Vương sư huynh mở miệng, bọn người Khuê Hoán liền tự động hạ xuống mảnh đất bằng kia, quan sát toàn bộ xung quanh.
Sau khi mấy người thương lượng xong, Khuê Hoán liền đi đến vị trí trung tâm của khoảng đất, đào một cái hố nhỏ rồi cẩn thận lấy Hoàng Tinh từ túi trữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2323194/chuong-605.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.