Ngay lúc Hàn Lập không biết nói gì với Ngân Nguyệt thì nang lại mở miệng hỏi.
"Ta một mực vẫn không hiểu, nếu Minh Thanh Linh Thủy đối với tu sĩ trên Trúc Cơ kỳ không có hiệu quả thì vì sao Hàn huynh vẫn muốn có nó." Trong lời nói của nàng mang theo một chút ít nghi hoặc.
"Điều này là do mấy người Ẩn Kiếm Phong nói sai một chuyện. Minh Thanh Linh Thủy đối với tu sĩ cấp cao không phải không có hiệu quả mà là do sau khi đã trải qua quá trình tẩy tủy dịch kinh nên hai mắt ban đầu đã có khả năng nhìn thấu được huyễn thuật, mê vụ đơn giản. Cho nên chỉ lau qua một lần sẽ không có hiệu quả. Nếu muốn hai mắt tu sĩ Kết Đan kỳ có được thần thông không thể tưởng tượng đó thì cho dù có đem tất cả linh thủy luyện chế cho một người dùng cũng không có mấy hiệu quả. Chẳng bằng thành toàn cho một ít tu sĩ cấp thấp cho rồi." Hàn Lập nghe Ngân Nguyệt hỏi, mỉm cười nhàn nhạt.
"Ồ, Hàn huynh làm sao biết được việc này?" Thanh âm của Ngân Nguyệt có chút kinh ngạc hỏi tiếp.
"Điều này cũng chẳng có gì, lúc ở Loạn Tinh Hải ta đã đọc được trong một điển tịch cổ xưa, xem ra không phải là giả." Hàn Lập trả lời.
"Lẽ nào ý tứ của Hàn huynh là muốn…" Ngân Nguyệt khẽ thốt lên.
"Không sai! Ta chính là muốn mượn cơ hội này để tiếp cận linh nhãn chi thụ kia, xem xem có khả năng lấy được linh căn của nó hay không. Sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2323171/chuong-617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.