"Phụp", một tiếng nhỏ vang lên, lúc này viên châu chợt lóe sáng ngời, hóa thành một đám mây nhiều màu đường kính hơn trượng, bay nhanh đi, trong nháy mắt chui vào trong sơn thạch, không thấy bóng dáng. Đồng thời hiện tượng mưa gió lôi điện xung quanh trong nháy mắt biến mất, hết thảy đều khôi phục bình thường.
Điều này làm cho tu sĩ xung quanh liền trợn mắt, chẳng biết như thế nào cho tốt.
Đúng lúc này, từ trong sơn thạch vang đến một trận âm thanh rồng ngâm thẳng lên tới chín tầng trời, thiên địa theo sau liền biến sắc, một cái quang ảnh hình người cỡ trăm trượng, hiện lên phía trên sơn thạch.
Quang ảnh này lóe ra bốn màu linh quang, tay chân thô to kinh người, bởi vì linh quang trên mặt rất thịnh, nên không một người nào có thể thấy rõ bộ mặt, chỉ cảm thấy người này tựa hồ uy nghiêm cực kỳ, làm cho người ta không dám ngước nhìn. Càng làm cho đám tu sĩ kinh hãi đó là, khi quang ảnh này vuốt cằm, hai đạo quang trụ hướng mọi người đảo qua, tới chỗ nào liền làm cho người ta ngừng thở trong nháy mắt.
"Phù phù" Âm thanh liên tiếp vang lên, một ít tu sĩ toàn thân trầm xuống, nửa quỳ gối giống như bị thái sơn áp đỉnh, không cách nào đứng lên.
Vài tên tu sĩ tu vi cao thâm một chút, mặc dù thân hình miễn cưỡng đứng vững, nhưng hai chân vẫn run nhẹ, bộ dáng cực kỳ miễn cưỡng.
Đám tu sĩ lúc này kinh hãi đảm chiến, âm thầm kêu khổ không ngừng, bóng người khổng lồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2323133/chuong-636.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.