Hàn Lập không suy nghĩ nhiều ngồi xuống vận khí, nhất thời khiến cho sự băng lạnh giảm bớt đi.
Lúc này nếu có người ở đây nhất định sẽ phát hiện bên trên mi mắt của hắn không biết từ lúc nào hiện lên một tầng lam quang nhàn nhạt vô cùng yếu ớt.
Hơn nửa canh giờ sau hàn khí mới dần từ trong mắt biến mất.
Hàn Lập thở ra một hơi,mí mắt giật vài cái sau đó mở mắt ra. tiềm thức nhanh chóng đảo qua mọi thứ.
Khuôn mặt vô cùng nghi hoặc.
"Thực sự chẳng lẽ không có gì thay đổi sao? Chẳng lẽ một chút hiệu quả cũng không có?" Hàn Lập chớp hai mắt, tự hỏi.
Nhưng sau khi hắn cúi đầu ngẫm nghĩ lại, linh lực trong mắt đột nhiên biến mất.
Sâu bên trong mắt, lam quang chợt lóe.
Hàn Lập bỗng kinh ngạc ồ lên một tiếng.
Chỉ thấy vách tường đối diện đột nhiên biến thành màu lam nhạt.
Hắn vô cùng kinh ngạc, tâm thần máy động.vách tường lập tức trở lại bình thường.
"Trách không được, tu sĩ đã kết đan đối với linh thủy không có chút hứng thú. Quang điểm này gần giống như là thần thông nhìn xuyên thấu, bởi vậy không có ai coi trọng, vài loại phụ trợ pháp thuật cũng có thể làm như thế mà còn mạnh hơn không ít. Nhưng mà đây chỉ là một lần dùng linh thủy thanh tẩy hai mắt, nếu mà nửa tháng dùng thanh tẩy một lần thì không hiểu sau này hai mắt sẽ có thần thông gì? Quả thật đáng để mong đợi" Hàn Lập nhìn đoàn linh thủy trôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2323119/chuong-643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.