"Thế nào, ngươi biết ta?" Hàn quang trong mắt của Hàn Lập chớp lên, nhìn lão già áo đen nhàn nhạt hỏi.
"Không phải, tại hạ nhận lầm người. Vãn bối làm sao mà biết được tiền bối chứ".
Lão già áo đen bị hàn quang trong mắt của Hàn Lập làm cho kinh sợ, nhưng liền lên tiếng lắp bắp phủ nhận.
"Nhận lầm người?"
Hàn Lập thấy trả lời nước đôi, rờ cằm mình rồi chuyển ánh mắt từ lão già sang nhìn những người khác dường như là đã tin lời nói của lão già đó.
Hán tử áo xám có chút buồn bực liếc lão già một cái. Tuy nhiên, trong lòng hắn cũng thực sự kinh ngạc bởi mọi người đang gặp hiểm cảnh cũng không quan tâm đến việc của hắn, với lại nghe giọng điệu của Hàn Lập dễ nghe một chút hắn định nhân cơ hội này mà chuồn đi
Hàn Lập không chờ hắn mở miệng nói thêm mà tiếp tục chậm rãi nói:
"Một khi các người là tu sĩ của Quỷ Linh Môn mà lại gặp phải Hàn mỗ thì coi như là xui xẻo đi. Ta phải lấy đi tính mạng của các ngươi".
Khi nói xong lời này thần sắc của Hàn Lập có chút âm trầm, tay áo vung lên từ trong đó bay ra hơn mười thanh kiếm quang. Mấy kiếm quang này vừa ra khỏi tay áo liền biến thành ba bốn mươi đạo kiếm quang số lượng đông đảo thật làm cho người ta khiếp sợ không thôi, rồi tất cả đều phóng tới tới mấy người bên đối phương.
Tu sĩ áo xám nghe được âm thanh lạnh lẽo của Hàn Lập liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2323093/chuong-656.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.