Hồng quang ở giữa pháp trận đột nhiên đại thịnh, tiếp theo một hỏa trụ to lớn cuồn cuộn xuất hiện xung quanh Hỏa Thiềm thú.
Trong nháy mắt, vô luận là thủy long, chỉ hoàn hay hai thanh phi qua màu lam đều bị đẩy ra bên ngoài hỏa trụ, còn ở trung tâm chính là thân ảnh mơ hồ của yêu thú.
Tại lúc tất cả các loại công kích đều bị bài trừ thì Hỏa Thiềm thú biết mình rơi vào bẫy, lập tức chớp lấy cơ hội, hai chân sau đạp xuống, hóa thành một đoàn liệt diễm bắn lên. Mục tiêu chính là lỗ hổng đang từ từ khép lại.
Nam Lũng Hầu và Lỗ Vệ Anh thấy vậy thì cả kinh, nhanh chóng điều khiển bảo vật của bản thân để ngăn chặn yêu thú trốn thoát khỏi pháp trận cấm chế.
Nhưng dường như đã chậm mất một bước.
Hai người tận mắt thấy đoàn liệt diễm sắp đến gần thủy mạc, trong nháy mắt sẽ thoát ra ngoài nhưng lúc này đột nhiên ở xa truyền lại âm thanh bén nhọn. Chân trước của Hỏa Thiềm thú vừa đưa ra khỏi lỗ hổng liền thấy hắc quang lóe lên, có một cái gì đó cắt xoẹt qua. Yêu thú lập tức cảm thấy vô cùng đau đớn, chân trước đã mất đi một đoạn.
Cơ thể Hỏa Thiềm thú co rút lại, một cảm giác thống khổ kịch liệt truyền đến.
Tuy nó có thần thông không nhỏ nhưng cũng không cách nào đè nén được, kêu lên một tiếng thảm thiết rồi từ trên không trung rơi xuống.
Hai người Nam Lũng Hầu bên ngoài thấy vậy thì vui mừng, lập tức chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-nhan-tu-tien-2/2322789/chuong-817.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.